Monday, 4 July 2011

Tôi không gục ngã...!

Tôi từng khóc cho nỗi đau của mình, từng tuyệt vọng trước những bế tắc gặp phải, từng cô đơn, hoang mang và có lúc tưởng chừng mình đang rơi tự do xuống vực thẳm không đáy tự tạo. Và dĩ nhiên tôi buông lời trách móc, than phiền cho những gì cuộc sống mang đến mà tôi cảm thấy không hài lòng.

Cho đến một ngày, khi ánh bình minh làm tôi thức giấc, tôi biết mình còn sống, nghĩa là tôi đã không gục ngã do tất cả những gì cuộc sống mang đến.

Bạn, tôi hay tất cả mọi người đều có một lúc nào đó, niềm tin yêu vào cuộc sống bị lung lay. Nhiều người vội vã nghĩ đến cái chết như một giải thoát khỏi những phiền toái, đau đớn, mất mát... Nhưng có đáng phải hy sinh mạng sống mà hàng triệu người khác, những bệnh nhân ung thư, những con người xấu số gặp tai nạn... khao khát không? Chẳng lẽ không còn sự lựa chọn nào tốt hơn sao?

Khi bạn cảm thấy hạnh phúc tột cùng bạn có muốn chết không? Tôi dám chắc là không.

Con người ta luôn như vậy. Khi hạnh phúc, may mắn hay được đón nhận thì cảm thấy cuộc sống tươi đẹp đến thế. Còn lúc gặp trở ngại, đau khổ... thì than thở sao cuộc sống bất công với mình như vậy. Ai chẳng có lúc mong manh, yếu đuối và dễ vỡ. Bởi đó là một bản năng tồn tại tự nhiên trong một con người, giống như việc bạn muốn ăn khi cảm thấy đói, muốn uống khi khát, và có đứa trẻ nào lúc đòi mẹ mà không khóc đâu.

Hãy coi những yếu đuối, mỏng manh của mình như một bài học để mạnh mẽ và vững chãi hơn. Nếu từng một lần vào bệnh viện, đi ngang qua khoa điều trị cho bệnh nhân ung thư, hẳn bạn sẽ thấy những giọt nước mắt, thấy nỗi đau thân xác dày vò vì những lần hóa trị, và hơn bao giờ hết bạn sẽ thấy ranh giới mong manh giữa cái chết và sự sống. Với họ sống và được sống là một hạnh phúc tột cùng mà họ khao khát. Họ muốn được sống bên cạnh những người thân yêu của mình dù phải chịu bất cứ nỗi đau nào trên thân xác.

Dù có xấu xí hay bị người yêu ruồng bỏ, gặp khó khăn hay mất việc... tất cả chẳng là vấn đề gì cả, chỉ cần được sống.

Đôi lúc bạn muốn tìm đến cái chết chỉ vì một điều... hiển nhiên tồn tại mà ai cũng phải trải qua trong cuộc đời mỗi con người. Hãy nhắm mắt lại, để tâm trí bạn được nghỉ ngơi trong giây lát, lắng nghe nhịp đập con tim mình, tâm hồn bạn đã thôi đau đớn chưa?

Bạn có thể tiếp tục vượt qua được trở ngại của mình. Bạn thật sự ổn. Đừng gục ngã mà hãy tiếp tục bước về phía trước nhé! Tôi tin bạn làm được điều đó, bởi tôi cũng từng như thế đấy. Hãy đón nhận tất cả những gì cuộc sống mang đến cho mình, và đừng gục ngã cho đến khi nào cái chết đến với bạn như một quy luật của sự trở về nơi bạn đã được sinh ra.

No comments:

Post a Comment