Thuở xưa, có một đám những anh mù từ nhỏ, nghe nói đến con voi nhưng chưa từng biết nó ra sao cả. Một hôm nghe đồn có con voi đi ngang qua làng. Ðám người mù bèn nhờ người dẫn đường đến để "xem" voi. Người quản tượng cho phép họ được rờ rẫm con voi tùy thích.
Lúc trở về, đoàn người mù kháo chuyện với nhau về con voi.
- Bác ạ! Lạ quá ... nếu không phải chính tay tôi sờ, thì tôi không thể nào tin được. Con voi hệt như cái cột nhà, kinh thật! (Anh chàng này sờ nhằm chân voi.)
- Bác bảo sao? Con voi còn lâu mới giống cây cột nhà (Anh mù sờ đúng cái đuôi quả quyết) - nó giống cây chổi chứ lại!
Anh sờ trúng tai voi vội cãi:
- Tôi thấy nó giống cây quạt mo.
Anh sờ đúng bụng voi bảo:
- Tôi cho là nó giống cái chum tương.
- Hừm! Mắt với mũi các anh ra sao đấy! ... Tôi thì thấy nó giống như cái ống điếu (Anh sờ đúng cái vòi voi quát lên)
Anh sau cùng sờ đúng cái ngà voi, cười khẩy:
- Thật là một lũ đui, vừa đui vừa ngốc... nghe ta nói này: Con voi giống cái sừng trâu!
Tức thì cả bọn đều nhao nhao lên:
- Sao? Mày dám bảo ông đui à?... Hả thằng kia...
- Vừa đui, vừa ngốc mới ăn nói ấm ớ như thế...
- Này... ngu này... ngu này...
Ðoàn người mù liền lăn xả vào nhau, đánh thụi, cào, cấu ... Ai cũng cho là mình đúng, còn người khác đều sai cả.
No comments:
Post a Comment