Wednesday 29 June 2011

Tôi đã sống hết mình với hiện tại.

“ Không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông”.

Quả vậy, những gì đã qua thuộc về quá khứ, còn tương lai thì không ai biết trước được. Cái duy nhất thực sự có ý nghĩa là: hiện tại.

Valvano có viết: “Tôi tha thiết mong các bạn hãy tận hưởng cuộc sống của mình. Hãy tận hưởng mọi khoảnh khắc ta có được trên cõi đời này. Hãy để tiếng cười tràn ngập mỗi ngày. Đừng kìm nén cảm xúc, hãy thể hiện chúng. Hãy sống với tất cả nhiệt tình, bởi vì chúng ta sẽ không thể làm nên những thành tự lớn lao nào nếu thiếu điều đó. Và hãy sống với những ước mơ của mình.”

Jim Valvano mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo nhưng ông luôn sống hết mình, yêu đời và tin vào mọi gía trị mà cuộc sống mang lại.

Sự quý trọng từng phút giây được sống trên đời, sống như thể ngày mai mình không còn được sống đã mang lại nhiệt tình sống mạnh mẽ.

Tôi tin rằng chúng ta cũng nên ý thức cho mình điều đó, vì ngày mai còn quá xa vời, chỉ có thực tại mới là cái mà ta đang đặt chân đến.

“ Thời gian hình thành tuổi tác, thái độ tạo nên tâm hồn. Năm tháng in hằn những vết nhăn trên da thịt, còn sự thờ ơ với cuộc sống tạo nên vết nhăn trong tâm hồn. Lo lắng, sợ hãi, mất lòng tin vào bản thân là những thói xấu hủy hoại tinh thần của chúng ta.”

Cho dù đang ở tuổi thanh xuân bay đã lão thành, mỗi chúng ta đều rộn ràng trước những điều kỳ diệu, đều cảm thấy niềm náo nức thơ trẻ, muốn khám phá một điều gì đó và đều nuôi dưỡng một niềm hạnh phúc sống. Trái tim chúng ta vẫn không ngừng cảm nhận những vẻ đẹp từ cuộc sống mang lại.

Và chừng nào chúng ta còn biết hy vọng, còn biết vui sướng, còn cảm thấy sức mạnh lớn lao của lòng can đảm, chừng ấy chúng ta vẫn còn tuổi trẻ.

Một khi chúng ta quyết định khép lòng mình lại trước những điều như thế, tâm hồn ta nhanh chóng sẽ trở nên nguội lạnh với đầy rẫy những suy nghĩ bi quan, và chúng ta vì thế sẽ già đi ngay ở tuổi đôi mươi. Còn ngược lại, nếu chúng ta luôn suy nghĩ lạc quan, chúng ta sẽ sống với tuổi trẻ suốt cả đời.


Bốn tháng, tôi đã từng phút giây sống như thế chỉ với một bàn tay nắm chặt. Bàn tay đã truyền cho tôi hơi ấm và sức mạnh vượt qua từng cơn đau một. Tôi cứ nghĩ mình sẽ không bao giờ còn có thể đủ sức nghĩ đến hai chữ “ Niềm Tin”. Nhưng giờ đây, tôi hiểu ra rằng cứ mỗi hạt máu của tôi được tái tạo lại là nhờ vào bàn tay mang lại cho tôi niềm tin ấy.

Mong sao, mỗi người chúng ta đều được đón nhận những điều như thế!

Chúc các bạn có đủ bản lĩnh gìn giữ sức mạnh Niềm Tin trong trái tim mình.

No comments:

Post a Comment