Showing posts with label Biết thay đổi. Show all posts
Showing posts with label Biết thay đổi. Show all posts

Wednesday, 29 June 2011

Đón nhận cuộc đời

Thất vọng, bực mình, giận dữ, không hài lòng... đều là những cảm xúc tiêu cực, gây hại đến sức khỏe, tước mất niềm vui sống và gây stress. Rất nhiều người biết như thế, nhưng khá nhiều người ngày nay lại khó làm chủ được cảm xúc của mình. Điều này dẫn đến mất bình tĩnh và quạu quọ, thậm chí mắc những chứng bệnh ngày càng phổ biến như cao huyết áp, mất ngủ, suy kiệt…

Vậy tại sao chúng ta biết sự nguy hại của cảm xúc tiêu cực, nhưng vẫn không hạn chế hoặc thoát khỏi nó?

Thật ra, cảm xúc và thái độ chỉ là kết quả của suy nghĩ và nhận thức. Nếu không thay đổi cách nhìn nhận và suy nghĩ về cuộc sống, chúng ta cứ cố kiềm chế cảm xúc của mình để rồi bó tay vì nguồn gốc của cảm xúc lại ở... bên trong mình.

Tri túc thường an lạc (Biết đủ thường vui vẻ)

Trong hội thảo "Cân bằng đời sống và công việc theo công thức SPAM", do Trung tâm Huấn luyện Thành công & Hạnh phúc tổ chức, diễn giả Angelina Teo hỏi: "Chúng ta làm vì để sống hay sống để làm việc”? Khi xem công việc chỉ là một phần của cuộc sống, bạn hiểu rằng cuộc đời này còn nhiều thứ khác đáng để bạn dành thời gian, đặt mục tiêu và nỗ lực theo đuổi như: hạnh phúc gia đình, sức khỏe, các thú vui cá nhân, đời sống tinh thần, quan hệ bạn bè...

Đó chính là câu trả lời khôn ngoan, vì có người dành trọn đời mình theo đuổi công danh, tiền bạc để rồi đến cuối đời mới phát hiện ra rằng, không bao giờ có thể đạt hết những gì mình muốn. Khi mơ ước có một ngôi nhà, có lúc bạn sẽ dể đạt được nó và lập tức là bạn mong muốn có thêm một ngôi nhà khác to đẹp hơn. Vấn đề cũng tương tự như vậy đối với tiền bạc. Do đó, trong phim "Cuộc đời" của David Gale (Life of David Gale), nhân vật chính là một Giáo sư triết học đả khuyên: "Khi đặt mục đích cho cuộc đời, đừng bao giờ dùng yếu tố có thể định lượng được vì sẽ có lúc bạn đạt được. Khi ấy, bạn sẽ không còn mục đích gì để sống nữa. Hãy chọn một lý tưởng, một triết lý sống làm mục đích cuộc đời”!

Thành công là đạt được những gì mình muốn. Và hạnh phúc là niềm vui khi mình đạt được. Khi đó, bạn sẽ không thất vọng khi thất bại đôi lần, không chán nản khi chỉ gặt hái kết quả bằng 70% mong đợi.... Quyền được hạnh phúc, được vui vẻ là của bạn, dựa trên cách suy nghĩ và nhận thức những kết quả đến với bạn trong đời.

Bạn chỉ kiểm soát trọn vẹn được bản thân mà thôi

Thực tế, ta chỉ thật sự kiểm soát được 100% bản thân mình mà thôi. Nhưng lạ lùng thay, ta lại không làm điều đó (vì thay đổi bản thân không là điều dễ dàng đối với nhiều người) mà lại xoay sang muốn thay đổi mọi người và sự việc xung quanh. Khi mọi điều không như ý muốn, ta bực dọc, đau khổ.

Còn ý thức rằng, con cái, vợ, chồng, nhân viên, đồng nghiệp của chúng ta... đều có một cuộc đời riêng với những suy nghĩ và mong muốn không giống nhau. Ta chỉ ảnh hưởng lên họ phần nào mà thôi, chứ không thể biến họ trở thành người mà mình muốn được. Do đó, thái độ tích cực nhất dành cho những vấn đề chúng ta không ảnh hưởng ngay được, hoặc không cách nào thay đổi được là chấp nhận để tránh những muộn phiền vô lý.

Vậy 92% thời gian lo âu của chúng ta rơi vào những việc không đáng, lại là nguyên nhân của mệt mỏi, stress, thất vọng vì bất lực. Chỉ cần kiểm soát được suy nghĩ của mình tốt hơn, không lo nghĩ vu vơ, bạn đã cải thiện đáng kể tâm trí của mình và mang lại một đời sống tinh thần khỏe mạnh.


Quách Tuấn Khanh (Tạp chí Thành đạt)

Nguyên lý thành công

Dù bạn muốn làm việc gì, nếu bạn tin tưởng là thành công thì năng lực của bạn khi làm việc ấy sẽ tăng lên mạnh mẽ. Luôn sẵn sàng có các cơ hội cho bạn, thất bại chỉ tồn tại khi bạn tin và sợ hãi thất bại. Chỉ cần bạn luôn giữ được niềm tin thành công, thì cuối cùng thành công nhất định sẽ đến.

Khi một đứa bé “tập đi” bị ngã, nếu tin vào thất bại thì nó cứ nằm lì ra đó chẳng đứng dậy làm gì. Nhưng nó vẫn đứng dậy dù ngã cả trăm lần, nó không biết đến khái niệm thất bại và nó đã có được thành công đầu tiên của cuộc đời.

Có rất nhiều người có năng lực, nhưng suốt đời sống rất tầm thường, không làm được việc gì đáng kể chỉ vì không tự tin. Trước khi làm việc gì, tâm lý của họ đều nghỉ đến thất bại : “Nếu thất bại thì sao đây, thật là mất mặt!”, sự quá quan tâm lo lắng đến việc người khác nghĩ gì về mình khiến tính tích cực, tính vươn lên không ngừng vốn sẵn có, bị mất đi một cách đáng tiếc.

- Nếu bạn muốn trở thành người dũng cảm thì phải có tư tưởng không sợ hãi rụt rè, không gì có thể làm cho bạn trở nên hèn kém.

- Nếu bạn luôn đau khổ vì khiếp sợ, hãy hiên ngang giữ vững khí khái và phẩm hạnh để trở nên dũng cảm hơn. Có chân lý, có chính nghĩa, có niềm tin thì bạn sẽ phát hiện ra rằng khi bạn càng tự tin thì năng lực của bạn càng mạnh mẽ.

- Nếu tư tưởng của bạn hẹp hòi thì cuộc sống của bạn cũng sẽ hẹp hòi. Nếu hành động của bạn thấp hèn thì bạn sẽ bị tư tưởng nhỏ bé, tầm thường trói buộc.

- Nếu bạn có cảm giác không hài hòa, không hợp với một ai đó, khi tư tưởng bị bấn loạn không thể khống chế được, thì bạn hãy : Tạm gác công việc, tìm nơi yên tĩnh đem tất cả những ý nghĩ tốt xấu của mình ra để đấu tranh lẫn nhau, tìm thấy những sự việc tốt đẹp để tâm hồn bình yên trở lại.

Niềm tin là bước đầu tiên dẫn tới thành công, có niềm tin tích cực thì làm việc gì cũng thuận lợi hơn. Sự thành công thuộc về những người có ước mơ, có khát vọng và quyết tâm hành động. Hãy nắm chắc và làm chủ sức mạnh tinh thần của mình, hãy lạc quan tiến lên phía trước, bạn sẽ có được một cuộc sống tươi đẹp và thành công.


Nguồn : Sinhviendaily.com

Hãy quyết tâm hành động

“Thành công không phải là điều chờ đợi ta, đó là điều mà ta phải đeo đuổi. Chúng ta chỉ có một cuộc đời mà thôi. Đó là cuộc đời mà ta phải nỗ lực để đạt được những gì mình mong muốn, chứ không phải chỉ là một cuộc đời an nhàn, bình lặng.” - Theodore Roosevelt.

Thử nghĩ đến những mơ ước của bạn : Bạn muốn đi học trở lại và quyết tâm đạt được một bằng cấp cao hơn, mong muốn có nhiều thời gian hơn để tham dự một cuộc thi chạy việt dã, nói thành thạo một ngoại ngữ, tham gia học vẽ hay học chơi một loại nhạc cụ nào đó, trở thành một nhà tư vấn chuyên nghiệp, thăng tiến hơn trong công việc...

Và nghĩ đến những điều còn ngăn trở bạn vươn tới ước mơ của mình - thật ra, những trở ngại đó không phải là những yếu tố bên ngoài mà chính là do bản thân bạn. Đôi khi bạn chần chừ, do dự ngay cả đối với những mục tiêu thật sự quan trọng. Bạn sợ rằng mình không đủ khả năng để hoàn thành những mục tiêu đã đề ra. Bạn nghĩ rằng mình không có đủ thời gian. Bạn nghĩ rằng mình sẽ thất bại ngay từ khi chưa bắt tay thực hiện.

Hãy từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực như vậy, hãy biến “những do dự, trì hoãn” đó thành “một ý chí quyết tâm”. Hãy nghĩ đến khoảnh khắc khi bạn hoàn tất những mục tiêu, ước vọng của mình, cho phép bản thân đắm mình trong ánh hào quang của thành công và tận hưởng cảm giác tuyệt vời khi những ước mơ của mình trở thành hiện thực. Khi tận hưởng giây phút thành công của chính mình, bạn như được tiếp thêm sự tự tin, và có cảm hứng để đạt được những điều to lớn hơn, có ý nghĩa hơn nữa!

Ngay bây giờ, hãy xác định đâu là những điều bạn cần phải vượt qua để vươn tới những khát vọng, ước mơ của mình và bắt tay vào thực hiện bước đi đầu tiên.

“Bạn sẽ bắt đầu đạt được những thành tựu nhất định khi bạn biết rằng, vị trí hiện tại của bạn trong cuộc sống không quyết định bạn sẽ còn đi xa đến đâu mà nó chỉ nhắc nhở bạn rằng, mình đã bắt đầu từ đâu.” - Keith D. Harrell.


Trích từ "Thay thái độ đổi cuộc đời" - Keith D. Harrell

Hảy luôn lạc quan trong cuộc sống

Cuộc sống của bạn trong từng giai đoạn sẽ có những ước mơ, mục đích khác nhau. Nếu thành công, điều đó làm cho bạn hưng phấn và là động lực bước tiếp. Còn nếu thất bại do tình cờ hay ngay cả sau khi bạn đã cố gắng hết sức? Chẳng lẽ bạn lại để cho ảnh hưởng của mây đen che phủ tất cả những điều khác?

Tình yêu thật sự là một giá trị vô giá - xứng đáng để bạn hy sinh và vươn tới - nếu nó thực sự. Nhưng nếu nó không phải như bạn hằng ước mong? Nó có đáng để bạn đánh đổi nhiều thứ khác đôi khi có ý nghĩa và quan trọng hơn nhiều?

Cuộc đời bạn được tạo thành bởi nhiều khía cạnh khác nhau. Đừng tập trung quá nhiều vào chỉ một khía cạnh nào đó của cuộc sống mà quên đi những mặt khác. Nếu không, sự thất vọng tổn thương từ nó có thể chiếm hết tâm trí bạn và làm tê liệt hứng thú của bạn đối với mọi thứ đáng yêu khác - đôi khi xứng đáng hơn nhiều.

************************

Một chàng trai trưởng thành cùng với mối tình đầu rất đẹp và nên thơ. Trước khi có người yêu, anh ấy là một chàng trai thông minh với đầy đủ phẩm chất. Anh học giỏi, có tư chất, làm việc tốt và luôn biết chia sẻ với những người khác. Từ khi có người yêu, anh như bước vào một thế giới diệu kỳ với những ước mơ tình yêu và lòng nhiệt thành say đắm bao năm ước vọng nay thành hiện thực.

Người yêu của anh là một cô gái xinh đẹp và duyên dáng. Tình yêu nơi anh thật lãng mạn, đầy sức sống kết hợp với trí tưởng tượng thuở thiếu thời nâng lên thành một nguồn sống mãnh liệt chi phối toàn bộ cuộc sống của anh. Thế giới xung quanh anh lúc đó luôn mênh mang bảy sắc cầu vồng khi anh ngắm nhìn cuộc sống qua lăng kính tình yêu.

Sau hai năm, bão giông ập đến với anh khi tình yêu đổ vỡ - lâu đài pha lê kỳ diệu biến mất không tài nào cứu chữa bất chấp tất cả sự cố gắng níu kéo mà anh đã dùng hết sức mình hòng biến tình yêu trở nên như xưa. Thế giới xung quanh anh bất chợt xám màu chuyển sang đen kịt tuyệt vọng khi không còn lăng kính lung linh của tình yêu. Cái phao duy nhất của anh trong cuộc sống bị tước mất. Anh không còn sáng suốt để phân tích nguyên do, anh không đủ dũng cảm để nhìn nhận thời gian và vật chất có thể làm thay đổi con người. Anh suy sụp, dằn vặt khổ sở, tự đổ lỗi cho mình và bỏ ngoài tai những lời khuyên chân tình của bạn bè và người thân. Đối với anh, cuộc đời xem như vô nghĩa và trống rỗng thật sự, không phương cứu chữa. Anh buông mặc thời gian và cuộc sống của mình trôi theo những năm tháng đau khổ, bất hạnh tột cùng mà anh tự trùm lên đầu mình. Anh không còn tin vào bản thân, vào công việc yêu thích của mình, vào ngày mai và bỏ mặc những ước mơ hoài bão trước đây - chỉ vì một tình yêu anh từng tôn thờ cùng lời nguyện ước thiêng liêng ngày nào.


************************

Dám sống cho tình yêu, nhưng cũng đừng hy sinh tất cả cho tình yêu để một mai tình yêu đó nếu không còn, bạn vẫn giữ trọn tình yêu nơi bạn và dũng cảm bước tiếp.

Cũng đừng gắn chặt mọi kỳ vọng của bạn vào chuyện được thăng tiến, để rồi làm hỏng cuộc sống hạnh phúc của mình chỉ vì sự thiếu tiến triển trong công việc.

Bạn cũng đừng lý tưởng hoá mối quan hệ của bạn với một thành viên nào đó trong gia đình, để rồi luôn cảm thấy cuộc sống tồi tệ chỉ vì mối quan hệ đó trở nên căng thẳng. Nên xây dựng hy vọng trên những điều thật sự quan trọng với bạn, và nên cho phép mình tận hưởng nhiều niềm vui hạnh phúc khác nhau, hơn là để mình phải gục ngã vì chỉ bám vào một kỳ vọng dù bạn cho là quan trọng nhưng mong manh.

************************

Theo một cuộc điều tra diện rộng trong đa số những người trưởng thành thì những người lạc quan, có bản lĩnh, quan tâm đến nhiều mặt trong cuộc sống thường hạnh phúc hơn những người sống đơn điệu, một chiều và uỷ mị.


Trích từ "Bí mật của hạnh phúc" - David Niven

Đừng để tâm trạng đánh lừa bạn

Tâm trạng tức thời có thể gây hiểu lầm cho bạn. Khi đang thất vọng, chán chường, chúng có thể làm cho ta cảm thấy cuộc sống quá tồi tệ so với thực trạng đang diễn ra. Và khi sống trong tâm trạng vui vẻ lâng lâng, chúng sẽ đem lại cho bạn cảm nghĩ cuộc sống quá tuyệt vời và bạn sẽ hào phóng vung tay quá trán về mọi thứ. Nếu bình tĩnh suy nghĩ và cư xử khôn ngoan, đặc biệt không để tâm trạng tác động tới lý trí, bạn sẽ không bị chi phối bởi những việc xung quanh và mọi việc sẽ được giải quyết một cách dễ dàng, ổn thoả hơn.

Khi sống trong tâm trạng hồ hởi, vui vẻ thì các mối quan hệ diễn ra sẽ thông suốt và thân thiện hơn, nếu lúc đó có bị phê bình bạn cũng dễ dàng vượt qua được. Trái lại, sống trong tâm trạng buồn chán, cuộc sống sẽ trở nên nặng nề và khó khăn hơn. Bạn sẽ nhìn đời bằng ánh mắt bi quan và mất hết niềm tin vào tương lai tươi sáng. Trong tình huống này, chỉ một xung đột nhỏ cũng có thể khiến bạn gục ngã và nản lòng nhanh chóng.

Hầu hết chúng ta đều không nhận ra rằng tâm trạng con người luôn luôn thay đổi. Thay vào đó, mọi người thường chỉ cảm thấy cuộc sống của mình hôm nay có vẻ tồi tệ, u buồn hơn hôm qua, và hiện tại họ cảm thấy chán chường hơn ban nãy. Vào buổi sáng, một người có thể rất vui vẻ, hứng khởi, cảm thấy yêu thương vợ con, yêu nghề nghiệp và thích chiếc xe mà hàng ngày mình vẫn đi, đồng thời có suy nghĩ lạc quan về tương lai và hãnh diện về quá khứ. Tuy thế, vào buổi trưa, tâm trạng anh ta lại trở nên chán chường, mệt mỏi và rất có thể anh ta cảm thấy ghét cái nghề của mình, nghĩ về vợ con như một mối phiền toái, xem chiếc xe là đồ bỏ đi, đồng thời nghĩ rằng mình chẳng có tiến bộ gì trong nghề nghiệp và tương lai chẳng khả quan gì cho lắm. Cũng trong tâm trạng này, nếu bạn hỏi anh ta về thời thơ ấu, chắc hẳn anh ta sẽ than phiền về mọi thứ, thậm chí đổ lỗi cho ai đó về cảnh ngộ hiện thời của mình.

Những nhìn nhận này có vẻ tương phản mạnh mẽ, thậm chí rất buồn cười, nhưng thực tế chúng ta luôn gặp phải trường hợp này. Khi có tâm trạng buồn chán, chúng ta đánh mất tầm nhìn bao quát và mọi thứ dường như khẩn trương hơn. Chúng ta quên hẳn khi sống trong tâm trạng vui vẻ, mọi sự diễn ra rất tốt đẹp.

Thỉnh thoảng một số sự việc, tình huống vẫn thường lặp lại trong cuộc sống nhưng tuỳ vào tâm trạng mà ta thấy thích hoặc ghét nó. Chẳng hạn, trước đây bạn cho rằng khó khăn trong công việc chính là những bài học quý giá để rèn luyện tính kiên trì, nhẫn nại, nhưng bây giờ khi đối diện với khó khăn, bạn lại cảm thấy nản chí, bực bội.

Sự thật là, cuộc sống nhiều lúc không tồi tệ đến mức như bạn tưởng. Những nhìn nhận về cuộc sống thường chủ yếu thiên về định kiến chủ quan của riêng bạn. Do đó, thay vì giữ mãi tâm trạng buồn chán, hãy cố nhìn đời một cách thực tế và tập xem xét lại các phán đoán của mình.

Khi đang trong tâm trạng thất vọng, bạn hãy tập xua tan nó đi bằng cách suy nghĩ rằng, tình trạng là không thể tránh khỏi nhưng rồi nó sẽ nhanh chóng trôi qua, vì thế tốt nhất cứ để mặc nó. Ngoài ra, hãy tự nhắc mình rằng tâm trạng buồn chán không phải là lúc để giải quyết sự việc, vấn đề. Nếu làm thế tức là tự sát về mặt cảm xúc. Vì thế, hãy đợi đến lúc tâm trí thư thái, thoải mái, bạn mới nên đưa ra những ý kiến mang tính quyết định. Hãy sống trọn vẹn cuộc sống bằng cách trân trọng cả tâm trạng vui tươi lẫn tâm trạng buồn chán – nhưng đừng quá coi trọng nó.

Khi đối diện với cảm giác buồn chán – dù là vì bất cứ lý do gì – hãy tự nhủ rằng, cứ mặc kệ nó, cuối cùng rồi mọi chuyện cũng sẽ tốt đẹp. Sau cơn mưa trời lại sáng, khi những cảm xúc u buồn và chán nản qua đi, bạn rồi sẽ bình ổn trở lại.


Trích từ "Đón nhận niềm vui cuộc sống" - Minh Phương, Việt Thảo

Lời khuyên hay nhất về sự thay đổi

Một khi có nhu cầu thay đổi với những gì đang mong muốn, đồng thời có cơ hội hành động cho mục tiêu và khát vọng riêng của mình, chúng ta sẽ nhiệt tình và quyết tâm thay đổi hơn. Thực ra, khi đó bản thân sẽ chủ động tìm kiếm sự thay đổi.

Dưới đây là những câu nói phổ biến có thể làm yên lòng và là “kim chỉ nam” cho những ai muốn xây dựng một hướng đi mới, giúp bạn thay đổi tình thế, tạo ra một cuộc cách tân, hình thành nên một nền văn hóa, hoặc làm thay đổi một hành vi.

"Đi xa được ngàn dặm, khởi đầu một bước chân" - Lão Tử

Các mục tiêu lớn đôi khi khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp. Phạm vi của vấn đề, sự khó khăn khi thực hiện các giải pháp, thời gian, và số lượng các công việc cần thực hiện có thể khiến "công cuộc" thay đổi trở nên quá phức tạp, không ai biết phải bắt đầu từ đâu, và kết quả là... chẳng có kết quả nào cả!

Câu nói trên của Lão Tử là một lời nhắc nhở chúng ta hãy không ngừng bước tới. Hãy làm việc gì đó, hãy bắt tay vào thực hiện công việc, hãy bước những bước đi đầu tiên, dù rất nhỏ - và dần dần, cuộc hành trình của bạn sẽ bắt đầu.


"Nếu không biết mình sẽ đi đâu, thì đi đường nào cũng vậy"

Trên hành trình dẫn tới sự thay đổi, cần phải có một đích đến rõ ràng. Nhiều nỗ lực thay đổi bị trì hoãn bởi vì mọi người đều lúng túng, không biết mình phải đi đến đâu.

Trong câu truyện thiếu nhi Alice ở Xứ sở Thần tiên, cô bé Alice đang trong trạng thái rối trí lên tiếng hỏi chú mèo Cheshire rằng cô nên chọn đi con đường nào. Chú mèo phép thuật liền đưa ra câu trả lời thông thái trên; và đây cũng là một lời nhắc nhở rằng chúng ta nên xác định mục tiêu của mình trước đã.

Hãy tập trung vào một điểm đến rõ ràng trong bản đồ tư duy của bạn, rồi sau đó suy nghĩ lựa chọn con đường tốt nhất để đi tới đó.


"Thay đổi là một chiến dịch, không phải là một quyết định"

Bao nhiêu người đã từng hạ quyết tâm sẽ cải thiện chế độ ăn uống và tập luyện thể dục thể thao, để rồi sau đó lại cảm thấy sung sướng và tự hào vì đã có được quyết định sáng suốt ấy tới mức họ lại tự thưởng cho mình một cây kem và ngồi xuống đọc một quyển sách thay vì chạy bộ?

Các vị CEO và các quản lý cấp cao không ngừng tuyên bố về những thay đổi mà họ sẽ thực hiện, và rốt cuộc họ phát động những chương trình đầu voi đuôi chuột.

Để thay đổi hành vi, cần phải có cả một chiến dịch cụ thể với những hoạt động giao tiếp thường xuyên, các công cụ và tài liệu hỗ trợ, các bước ngoặt, các yếu tố nhắc nhở, và phần thưởng


"Khi tới ngã ba, hãy quyết định" - Yogi Berra

Huyền thoại bóng chày Yogi Berra từng nổi tiếng vì những câu nói kỳ quặc nhưng ý nghĩa. Một phần của sự thay đổi là quá trình thử-và-sai.

Nỗi sợ mắc sai lầm đôi khi có thể khiến chúng ta để tuột mất cơ hội khám phá những con đường thú vị.

Hãy chớp lấy những cơ hội bất ngờ. Một số con đường nhánh chỉ là đường cụt, song cũng có những con đường tắt, giúp bạn đạt tới mục tiêu của mình nhanh hơn.


"Khi tới giữa dòng, dường như thất bại sắp chụp xuống đầu bạn đến nơi"

Trên hành trình thay đổi, có vô số những chướng ngại vật, cản trở, và những bất ngờ không mấy thú vị, và tất cả chúng đều như xúi chúng ta bỏ cuộc.

Nếu bạn bỏ cuộc quá sớm, nỗ lực thay đổi sẽ tự động thất bại. Hãy tìm cách đi vòng qua những vật cản đường đó - có thể bằng cách thay đổi một vài chi tiết trong kế hoạch ban đầu - rồi tiếp tục cuộc hành trình.

Kiên trì và bền bỉ là yếu tố tối cần thiết đảm bảo cho thành công của công cuộc thay đổi.


"Nếu muốn thay đổi thế giới, thì trước tiên hãy thay đổi bản thân mình" - Gandhi

Người lãnh đạo phải là hiện thân cho những giá trị và nguyên tắc mà họ muốn nhân viên tuân theo.

Câu nói nổi tiếng này của Gandhi có tác dụng nhắc nhở tất cả chúng ta trong mọi mối quan hệ - từ quan hệ giữa lãnh đạo và cộng sự, giữa thủ lĩnh chính trị và người ủng hộ, cho tới mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái - rằng một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất lại liên quan tới cá nhân mỗi người: hãy là một tấm gương thể hiện những mặt tích cực nhất mà sự thay đổi có thể đem đến.


"Thay đổi là một mối đe dọa nếu tôi là đối tượng thụ động của nó, nhưng sẽ là một cơ hội nếu tôi chủ động tạo ra nó." - The Change Masters

Nguồn : BLOGS.HBR.ORG/VNR500

Suy nghỉ tích cực

Một người gọi điện đến nói chuyện với chuyên gia tư vấn tâm lý. Ông nói: “Tất cả đã kết thúc rồi, hết rồi. Tôi đã mất sạch tiền. Tôi không còn gì nữa”.

Chuyên gia tư vấn tâm lý hỏi: “Mắt anh còn nhìn thấy không?”

Ông ta nói: “Vẫn nhìn được”.

Chuyên gia lại hỏi: “Thế anh có đi được không?”

Người kia nói: “Vẫn còn đi được”.

Chuyên gia tâm lý lại nói tiếp: “Anh vẫn gọi điện được, tôi chắc là anh vẫn nghe tốt”.

“Đúng thế, tai tôi vẫn tốt”.

Chuyên gia nói: “Như vậy thì tôi khẳng định là anh vẫn đang còn tất cả, anh chỉ mất mỗi tiền thôi”.

Nhiều khi chúng ta cảm thấy tuyệt vọng đến mức cực điểm, chỉ vì chúng ta mất đi những vật ngoại thân, trong khi đó chúng ta vẫn còn đầy đủ không khí để thở, có đủ thức ăn để không đến nỗi bị đói. Vẫn còn rừng thì không sợ hết củi; chỉ cần ta còn cuộc sống, còn sức khỏe thì không có gì là không làm lại từ đầu được.

Nguồn : Hướng nghiệp

Tự tin

Một buổi tối của nhiều năm trước có một thanh niên nhập cư tên là Henri đứng thẫn thờ bên bờ sông. Hôm ấy là sinh nhật lần thứ 30 của anh, nhưng anh lại nghĩ: không biết mình có nên sống tiếp nữa hay không ?

Bởi vì, từ nhỏ Henri sống ở cô nhi viện, người thì lùn tịt, tướng mạo xấu xí, tiếng nói nặng giọng thổ âm. Cho nên anh tự coi khinh mình cho rằng mình là thằng nhà quê vừa xấu vừa đần, đến công việc phổ thông nhất cũng không dám đi xin. Anh thất nghiệp và không có nhà cửa gia đình.

Giữa lúc Henri đi đi lại lại, đắn đo giữa sự sống và cái chết thì một người bạn sống cùng anh ở cô nhi viện trước đây tên là Georges chạy đến và hét lên: “Henri, báo cho cậu một tin tốt lành!” Henri mặt buồn thiu nói: “Tin tức tốt lành không thuộc về mình”. “Không! vừa rồi mình nghe đài đưa tin là Hoàng đế Napoléon từng thất lạc một người cháu. Theo phát thanh viên mô tả thì tướng mạo người ấy giống hệt cậu”.

Thật không? Ta là cháu hoàng đế Napoléon sao? Trong chốc lát Henri trở nên phấn chấn, anh liên tưởng đến người ông với thân hình thấp lùn, đã từng chỉ huy hàng ngàn vạn binh mã, ra những lệnh uy nghiêm bằng thổ âm nước Pháp. Phút chốc, anh cảm thấy thân hình nhỏ bé của mình tràn đầy sức mạnh, khẩu âm tiếng Pháp của anh trở nên uy nghiêm và cao sang.

Sáng hôm sau, Henri đến xin việc làm ở một công ty lớn, trong lòng tràn đầy niềm tin, và anh được tiếp nhận ngay. Hai muơi năm sau anh trở thành tổng giám đốc công ty này. Bây giờ thì anh biết rằng mình không phải là cháu của Hoàng đế Napoléon, nhưng vấn đề này không còn quan trọng nữa.

Tự ti là một biểu hiện coi khinh bản thân thường thấy nhất. Người tự ti không có chủ kiến, dùng tiêu chuẩn đánh giá người khác để bóp chết niềm tin của mình. Đó là nguồn gốc của nhiều bi kịch trong mỗi con người, vì vậy tự ti là kẻ thù của tự tin và là cạm bẫy của cuộc đời. Một nhà khoa học từng nói, tự tin là bí quyết số một của thành công. Tự tin là một phần quan trọng trọng cá tính con người, là vốn liếng đáng tin cậy để làm nên sự nghiệp. Sự tự tin sẽ gạt bỏ mọi trở ngại, khắc phục muôn vàn khó khăn khiến sự nghiệp đạt tới thành công một cách trọn vẹn.

Nên nhớ rằng, không vì gặp một số việc khó không làm được mà chúng ta mất đi niềm tin, mà do chúng ta mất niềm tin với việc khó ấy nên không làm được. Cho nên, phải biết cách tiếp nhận bản thân, tin tưởng bản thân, loại bỏ tính tự ti ra ngoài cuộc sống. Đó là tiền đề quan trọng nhất để đi tới Thành Công.

Nguồn : Huongnghiep

Sống lạc quan hơn

Khi bạn cảm thấy chán nản, buồn phiền, ấm ức hãy hoàn thành 5 việc tốt hằng ngày. Chúng sẽ mang lại cho bạn những cảm xúc tích cực.

Một hành động tốt mỗi ngày cũng có thể khiến bạn trôi bồng bềnh trên đám mây năng lượng tích cực cho suốt một tuần. Bắt đầu từ những việc nho nhỏ như thực hiện những câu nói êm ái, dịu dàng với mọi người, biết nói lời “cảm ơn”, “xin lỗi”, quan tâm đến cuộc sống của những người xung quanh.


Nguồn : Thế Giới Phụ Nử

Biến thách thức thành cơ hội

Mọi điều “tồi tệ” đều có thể trở thành một cái gì đó “tốt đẹp”. Những trở ngại, thách thức có thể xoay chuyển và điều chỉnh lại trở thành những trải nghiệm học hỏi.

Hồi còn học cấp hai tôi có một cô giáo sống rất mực lạc quan. Cô ấy luôn suy nghĩ tích cực về mọi điều và việc này khiến tôi phát cáu vì khi ấy tôi chỉ là một thiếu niên. Cô thường giải thích với chúng tôi rằng mọi điều “tồi tệ” đều có thể trở thành một cái gì đó “tốt đẹp”. Những trở ngại, thách thức có thể xoay chuyển và điều chỉnh lại trở thành những trải nghiệm học hỏi. Theo cô ấy, ngay cả một trái tim bị tổn thương vì tình yêu sau khi chia tay cũng có thể được coi như một sự chuẩn bị để hiểu rõ hơn những gì ta thực sự mong muốn ở một người bạn. Và nếu chúng tôi phải chật vật với các môn học ở trường thì đó chính là những thách thức bản thân và những cơ hội để chiến thắng nghịch cảnh.

Hồi đó tôi đã rất khó chịu khi nghe những lời như vậy. Nhưng nay, khi đã trưởng thành và trở thành cha mẹ của những đứa trẻ (vốn sống rất lạc quan và suy nghĩ tích cực), tôi nhận ra cô giáo mình ngày xưa đã hoàn toàn đúng.

Thật không may khi trong cuộc sống, đôi lúc việc sa ngã lại quá dễ dàng. Chúng ta bị mắc bẫy trong chính những cách nghĩ chẳng giúp ích được gì và không hề lành mạnh với bản thân ta. Tất cả chúng ta hẳn đã nghe nói về chuyện “chiếc cốc đầy một nửa” và “chiếc cốc rỗng một nửa”.

Không phải những sự kiện nảy sinh trong cuộc sống biến bạn thành ra như thế nào mà chính cách hành xử của bạn với những sự kiện ấy sẽ bộc lộ tính cách thực sự của bạn. Khi trưởng thành tôi hiểu ra rằng cách cảm nhận và những ứng xử mang tính xúc cảm của ta với những tác động bên ngoài chính là các lựa chọn. Cảm xúc là các lựa chọn. Ở một góc độ nào đó, tôi thấy điều này là một phát hiện và nó giúp tôi được giải phóng. Tôi có thể tự mình quyết định chọn cách nổi nóng hay không nổi nóng. Tôi có thể chọn cách tỏ ra sợ hãi hay không sợ hãi. Tôi có thể chọn cách thất vọng hay không thất vọng với những điều tôi không thể tự kiểm soát.

Việc thay đổi những thói quen suy nghĩ đòi hỏi chúng ta phải thật chú tâm tới cách dùng ngôn ngữ. Thay vì cứ khuôn mọi thứ theo hướng tiêu cực như “tôi không muốn tỏ ra quá sợ hãi”, chúng ta có thể chuyển thành “tôi chọn cách tỏ ra dũng cảm”. Chúng ta sẽ có thể tự giúp mình tránh xa những điều xảy ra xung quanh mình.

Khi ta cố gắng biến những trở ngại thành cơ hội, điều chúng ta đang nỗ lực thực hiện sẽ thu hút nhiều điều chúng ta muốn hơn vào trong cuộc sống của mình. Nó thật đơn giản. Vậy thì tại sao lại không đáng để bạn bỏ bớt tính hoài nghi? Tại sao không đáng để giảm dần những thói quen chỉ làm ta trở nên trì trệ? Tôi cho rằng như vậy.

Tôi chỉ ước giá như mình học được bài học này sớm hơn. Nếu như thế, tôi sẽ không còn là một đứa trẻ tuyệt vọng hay bi quan mà được sống trọn vẹn với tất cả những khoảnh khắc của cuộc sống…


Đỗ Dương (Theo Freecontentarticles)

Sống chậm, được nhiều hơn mất!

(Dân trí) - Buổi sáng cô đồng nghiệp chào anh bằng câu hỏi: “Chiều qua bắt gặp anh chị nắm tay nhau đi đâu?”. Anh cười tủm tỉm: “Vợ đưa anh đi học”. Sau câu trả lời thật thà ấy cả phòng trố mắt rồi rú lên, kẻ khóc người cười…

… Có tên “lưu manh” còn hát véo von: “Hôm qua anh đến trường, vợ dắt tay từng bước ớ ơ”.

Anh cả của phòng lên tiếng: “Thế đã là gì, cuối tuần nào cũng thấy đôi chim non này người cầm làn, kẻ cầm ô thong dong bên nhau đi chợ, làm cả xóm quanh đó phục lăn như bi”.


Anh bật cười và kể lại các cảnh mọi người có suy nghĩ rất khác vợ chồng anh. Hôm họ đang đi bộ, một bác xe ôm gọi với theo gạ gẫm. Anh bạn vô tình gặp còn thương hại bảo lên xe anh chở về cho đỡ mệt.


Anh cùng phòng phẩy tay, chế giễu: “Dồi ôi! Sờ đầu xem tăng đến 39 độ chưa? Đi học hai cây số mà chàng nàng cuốc bộ, hai xe máy đời mới thì vứt xó ở nhà. Thời buổi này, từng giờ từng phút là quý giá, chú em âm lịch quá!”.

Anh cười xòa: “Vợ em còn tranh thủ tạt qua chợ mua đồ ăn, kết hợp tập thể dục nữa”.

Cô đồng nghiệp chưa hết ngây thơ: “Xe hỏng, hết xăng hay tiết kiệm mà phải khổ thế ạ?”.


Anh thong thả: “Ừ, anh đang tiết kiệm từng giờ từng phút ở bên vợ. Một ngày đi làm, xa nhau mười tiếng anh đã sốt hết cả ruột. Đi bằng xe máy anh chỉ được ngồi bên vợ có năm phút còn đi bộ bọn anh tha hồ kể chuyện, tâm sự trong hẳn nửa giờ. Quý lắm!”.


Anh trưởng phòng chép miệng: “Lãng mạn của hai vợ chồng nhà này chia cho cả phòng mình dùng một năm chẳng hết”.


Họ hợp nhau ở cái quan điểm sống chậm. Trong khi xã hội ngày một nô nức, cuộc sống cũng theo đó mà tạo guồng quay sống vội cho kịp thời thế, thì ngày lại ngày, anh càng thấy tư tưởng sống chậm của mình là hợp lý.

Khi ai ai cũng luôn miệng nói mình bận, mình cần phải làm thật nhanh, đi bằng phương tiện gì cho tiết kiệm thời gian thì hẳn chuyện tình cảm của họ cũng mau qua chẳng để lại tì vết trong trái tim mỗi người.


Anh chị cảm nhau, cũng vì từ từ tìm hiểu để rồi tâm tư cứ ngấm dần, nén đầy cõi lòng, sau đó họ mới cưới nhau không hấp tấp vội vàng.


Anh lấy vợ khi tuổi đã chín chắn, không quá cằn cỗi và lại càng không phải cái thủa nông cạn, hời hợt. Khi tìm được chị, hiểu chị, anh biết rằng mình đã chọn đúng. Người ấy giống anh ở điểm trọng nghĩa tình, không quan trọng chuyện bạc tiền trong nhân gian. Vì thế dù sống đơn giản song họ luôn có cảm giác hạnh phúc khi bên nhau.


Có người kể với anh, nhà họ thường “tùy nghi di tản”. Mỗi người ăn sáng một nơi cho tiện, cho nhanh, thậm chí có nhà còn “di tản” cả bữa tối. Anh thấy tiếc cho họ, không được thưởng thức những phút giây tuyệt nhất của gia đình.

Vợ anh thường đi chợ vào buổi sáng trước khi đi làm, hoặc chiều sau khi tan sở. Thức ăn được chị tính toán tròn trịa làm sao cho vừa hai bữa một ngày, ít khi chị để lưu cữu sang hôm sau, vì trưa họ đều ăn ở cơ quan nên bữa sáng, tối cần tươi ngon, nóng sốt và đủ chất. Mâm cơm của chị không quá cầu kỳ nhưng họ mải mê trò chuyện, anh cứ uống no ánh mắt, ngắm say nụ cười của chị thì những “đồ nhắm” kia đều là lý tưởng.

Hàng tối anh chị vẫn rủ nhau chạy, đi bộ tập thể dục chăm chỉ. Chẳng thế mà sau ngày cưới, anh nom khỏe mạnh hơn, người rắn rỏi chắc như nắm cơm và hình như chị chưa phải chăm anh buổi ốm nào. Tinh thần anh lúc nào cũng lạc quan, phơi phới.


Sau giờ làm họa hoằn anh mới cùng bạn bè liên hoan, còn lại đều mau chóng về nhà để gặp vợ, để nghe câu hỏi: “Hôm nay có gì vui không anh?”, là anh nói tíu tít, kể đủ mọi chuyện.


Có lẽ do đúng với câu: “Thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi”, lần cô bạn thân nhờ vợ anh đến ngủ cùng một buổi do chồng cô về quê có việc, anh gật đầu mà trong lòng cứ thấy tiêng tiếc, ấm ức như trẻ con bị giật mất món quà, cả đêm trằn trọc không ngủ được.


Anh chị đã chọn cách sống chậm cho gia đình mình vì mỗi ngày anh được lặng lẽ ngắm vợ đảm đang, chuẩn bị cho anh bữa ăn tươm tất. Anh ưa lối sống ấy vì thi thoảng ngồi nhớ vợ anh thấy lòng khắc khoải. Anh nhớ ánh mắt mỗi khi cười lại “không thấy tổ quốc”, anh nhớ lắm điệu cười xả láng “bán giời không văn tự” của vợ, anh ghi nhớ tất cả những gì về vợ, về tình cảm của hai người để thi thoảng lục lại trí nhớ, thấy hạnh phúc, mà nếu sống gấp, sống nhanh thì anh không thể nhớ và nghĩ ra được.

Điều kỳ diệu từ cách nhìn cuộc sống

* Hãy tin vào mình và những gì mình làm, bạn sẽ đạt được điều bạn muốn. Hãy theo đuổi những ước mơ của bạn đến cùng, bạn sẽ biến nó thành hiện thực !

* Đừng bao giờ quá buồn bã hay lo lắng vì những lời chê bai hay phê bình từ người khác, bạn ạ ! Mỗi người có một cách nhìn và lối suy nghĩ riêng. Vậy tại sao chúng ta lại để những lời chỉ trích của người khác ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống của chính mình ? Hãy làm theo những gì trái tim mách bảo, và làm hết khả năng của mình. Bạn sẽ không phải hối tiếc về những lựa chọn của bản thân.

* Chẳng hề khó khăn như chúng ta hằng nghĩ khi muốn thay đổi cuộc sống của mình. Những thất bại, những mất mát và cả những cuộc ra đi đều cần phải để lại phía sau. Ngày hôm qua sẽ không còn nữa khi ta thay đổi. Và sự thay đổi là điều tất yếu để lớn lên. Hãy tự thay đổi mình để thay đổi cuộc sống của mình !

* Cuộc sống rất tuyệt vời nếu bạn biết sống và dám sống. Hãy thử "sống" như chính mình muốn sống từ hôm nay, để sau này, khi vốn thời gian của bạn cạn kiệt, bạn sẽ không phải hối tiếc vì chưa kịp làm quá nhiều điều, cả những điều rất nhỏ và những điều rất lớn.

Bạn chưa đăng nhập
Có những giản đơn không thể nói bằng lời
Có những nỗi đau không thốt lên thành tiếng
Có những phút tâm tư, hoài niệm
Chôn tận đáy lòng đến mãi nghìn sau.
Khucgiaomua
Thành viên vàng

Bài viết: 341


Re: Điều kỳ diệu từ cách nhìn cuộc sống
« Trả lời #1 vào: Tháng Sáu 25, 2011, 10:50:15 AM »
Dù đã sẵn sàng hay còn chưa chuẩn bị, nhưng rồi một ngày kia, chúng ta cũng phải chia tay thế giới này. Sẽ chẳng còn ánh mặt trời chói chang chào đón, sẽ chẳng còn một ngày mới bắt đầu bằng giọt nắng trong vắt của buổi bình minh. Sẽ không còn nữa những ngày xuân hiền hòa, ấm áp.

Tiền bạc, danh vọng, quyền lực,… tất cả với ta cuối cùng cũng sẽ trở thành vô nghĩa. Còn ý nghĩa chăng là những gì ta tạo ra đối với thế giới này.

Vậy điều gì là thật sự quan trọng lưu lại dấu ấn của ta trong cuộc sống?

Quan trọng không phải là những thứ bạn mang theo bên mình, mà là những gì bạn đã đóng góp.

Quan trọng không phải là những thứ bạn nhận được mà là những gì bạn đã cho đi.

Quan trọng không phải là những thành công bạn đã có được trong đời, mà là ý nghĩa thật sự của chúng.

Quan trọng không phải là những thứ bạn học được, mà là những gì bạn đã truyền lại cho người khác.

Quan trọng không còn là năng lực của bạn, mà chính là tính cách - là những gì bạn cư xử với mọi người xung quanh.

Quan trọng là những khoảnh khắc bạn khắc ghi trong long người khác khi cùng chia sẻ với họ những lo âu, phiền muộn, khi bạn an ủi và làm yên lòng họ bằng cách riêng của mình, hay chỉ đơn giản là một cái nắm tay, đỡ cho một người khỏi ngã.

Quan trọng không chỉ là những ký ức, mà phải là ký ức về những người đã yêu thương bạn.

Quan trọng đâu chỉ là bạn sẽ được mọi người nhớ đến trong bao lâu, mà là họ nhớ gì về bạn.

Quan trọng không phải là bạn quen biết thật nhiều người, mà là bao nhiêu người sẽ đau xót khi mất bạn trong đời.

Vậy thì, bạn ơi, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương. Bởi vì chỉ có tình yêu thương mới đem lại những điều kỳ diệu cho cuộc sống.

Vui lên ngay cả khi chỉ có một mình

Vui vẻ hay buồn bã không phụ thuộc vào việc bạn có một mình hay “hai mình”, mà phụ thuộc vào cách nhìn của bạn.

Những người có gia đình bận rộn quanh năm, đến ngày nghỉ cũng chẳng được nghỉ ngơi. Họ chỉ ước ao được tự do như bạn để sống cho riêng mình vài giờ cũng khó.

Cuộc sống lứa đôi không phải lúc nào cũng chỉ có tiếng cười như bạn nghĩ mà họ cũng có những nỗi niềm riêng mà nhiều khi chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu. Đây không phải là cách “lý sự kiểu IQ” mà là một thực tế.

Cuộc sống luôn luôn là như vậy, nó cho ta điều này thì cũng tước đi của ta điều khác. Không có lý do gì để bạn phải xấu hổ, mặc cảm, buồn bã khi bạn “chỉ có một mình”.

Đi ra ngoài là cách tốt nhất giúp bạn tiêu diệt sự buồn chán, cô đơn. Bạn đừng nghĩ rằng cứ phải đến nhà ai chơi hay đi chơi với ai mới có thể vui vẻ được. Nếu bạn có tâm hồn lãng mạn, một mình một máy ảnh, bạn có thể lên xe, ra vùng ngoại ô, bạn sẽ có được những tấm ảnh “Hoa cải nở muộn”, “Khói lam chiều”, “Sức xuân” hay “Tình cây và đất” để góp vào bộ sưu tập ảnh riêng của mình.

Nếu có thú đi chùa, bạn sẽ thấy lòng thanh thản khi đến đó. Nếu không phải là người tín ngưỡng, bạn cũng cứ vào chùa, vào để xem thiên hạ người ta cầu mong điều gì. Nếu để ý, bạn sẽ phát hiện ra vô khối điều thú vị mà ngày thường bận rộn, bạn không có cơ hội khám phá.

Bạn có quê ư? Thật tuyệt vời. Hãy thong thả đi xe máy về quê để được tắm trong tình làng nghĩa xóm. Dù quê còn ít người thân, bạn cũng đừng ngại. Ở đó, người ta vẫn cho rằng “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Thăm ông chú họ, chơi với bọn trẻ con, thả bộ ra cánh đồng làng hay hội nhập với mọi người... Bạn sẽ thấy mình vô cùng hạnh phúc đấy.

Nếu bạn là người ngại đi, thì ở nhà cũng tốt. Tuy nhiên, ở nhà không có nghĩa là ăn xong rồi ngủ bạn nhé. Bạn hãy mở trang nhật ký viết vào đó những cảm xúc rất thật của mình về cuộc đời. Bạn có hàng đống ảnh trong máy tính mà quên chưa xem, hãy mở chúng ra, sắp xếp chúng lại thành những chủ đề riêng. Nếu bạn thạo máy tính, hãy sử dụng những tấm ảnh ấy để làm những cuốn phim, lồng nhạc vào và tự chiếu cho mình thưởng thức. Đây cũng là dịp bạn trả lời những email, tin nhắn của bạn bè.

Bạn cũng có thể lên mạng chat với những người cùng tâm cảnh như bạn. Những người một mình thường tìm đến nhau dễ dàng hơn, nhưng đừng đặt mục tiêu phải “có đôi có lứa” ngay, mà chỉ đơn giản là “thêm bạn thêm vui” thôi nhé.

Có một câu chuyện cổ tích như thế này. Ngày xưa có một lũ yêu tinh bàn nhau làm hại con người. Chúng quyết định đánh cắp và cất giấu hạnh phúc của con người ở một nơi kín đáo để con người khó tìm ra. Lần đầu lũ yêu tinh giấu hạnh phúc trên núi cao, nhưng được vài bữa con người đã lên đỉnh núi tìm lại hạnh phúc. Lần thứ hai bọn chúng giấu hạnh phúc ở dưới đáy biển sâu. Nhưng chẳng bao lâu con người nghĩ ra cách lặn xuống đáy biển mò tìm lại hạnh phúc. Tức quá, chúng bàn nhau giấu hạnh phúc trên cung trăng. Vậy mà cũng chỉ ít năm sau con người cũng lần mò lên đó, kéo hạnh phúc trở về. Mất ba ngày suy nghĩ, một mụ yêu tinh già đã tìm ra chỗ giấu kín hạnh phúc của con người, đó là trong trái tim mỗi người. Thế là con người ngày đêm lùng sục khắp đây đó để tìm hạnh phúc của mình mà quên rằng hạnh phúc chẳng ở đâu xa, ở chính trong lòng ta.

Hãy mở toang cách cửa, bạn sẽ thấy mùa xuân. Hãy mở lòng mình, bạn sẽ thấy hạnh phúc!


Đinh Đoàn (Báo Phụ Nử VN)

Dám thay đổi và không ngừng học hỏi

Năm 19 tuổi, với trách nhiệm của một người anh cả trong gia đình, tôi bắt đầu kiếm sống bằng nghề tài xế. Thu nhập 7 - 8 triệu đồng mỗi tháng vào thời điểm cuối thập niên 90 đối với một chàng trai nhà quê mới lên thành phố như tôi quả là một giấc mơ.

Nhưng để có số tiền đó, tôi phải làm việc ngày đêm, có khi cả ngày chỉ ngủ được 3 tiếng, đêm thì chạy miệt mài. Một tối, khi đang tranh thủ chợp mắt trong lúc chờ khách, tôi liếc nhìn vào gương chiếu hậu và sửng sốt trước bộ dạng của chính mình. Hai hốc mắt sâu như hai cái giếng, tay chân khòng khoèo, người thì gầy nhom, khô đét như một bộ xương khô.

Tình trạng “xuống cấp về nhan sắc” không phải là chuyện đáng nói. Điều quan trọng nhất mà tôi nhận ra sau đó là suốt 4 năm qua, tôi hầu như chỉ làm việc vì một mục tiêu duy nhất: kiếm tiền.

Tôi quyết định thay đổi. Tôi ôn thi và thi đậu vào một học viện công nghệ thông tin, đúng như ước nguyện thời phổ thông. Hai tháng trước ngày chính thức nhận bằng tốt nghiệp, tôi đã xin được việc làm tại một công ty thiết kế web nhờ tích cực gửi hàng loạt e-mail xin việc và ngày ngày vừa post vừa cập nhật hàng chục hồ sơ trực tuyến trên các website tuyển dụng. Tuy lương khởi điểm chỉ bằng 1/5 lương tài xế lúc trước, tôi rất hạnh phúc và tự hào.

Nhưng chưa đầy 2 năm sau, tôi nhận thấy doanh thu của công ty liên tục bị sụt giảm, khách hàng ngày một ít đi. Với vị trí Account Executive (nhân viên phụ trách khách hàng) và sau đó là Account Manager (Giám đốc khách hàng), được tiếp xúc nhiều với khách hàng và luôn cố gắng cập nhật kiến thức để nâng cao hiệu quả công việc, tôi hiểu rằng bên cạnh chuyên môn là thiết kế web, chúng tôi cần phải am hiểu về marketing để có thể tư vấn và sáng tạo những công cụ quảng bá thực sự cho khách hàng chứ không chỉ làm theo yêu cầu của khách và tạo ra những website nặng về kỹ thuật. Thế nhưng, sếp lại không nghĩ vậy.

Thuyết phục mãi không xong, tôi xin nghỉ việc để đi học thêm. Tôi ghi danh học một lớp Giám đốc Tiếp thị (Marketing Manager) ở một tổ chức khá uy tín, với số tiền học phí bằng tiền lương nửa năm của tôi cộng lại. Bên cạnh đó, tôi không ngừng nâng cao chuyên môn qua các khóa học có liên quan, kể cả các khóa học nâng cao dành cho web designer, các khóa học về quảng cáo, PR… Tôi nghĩ, những kiến thức này sẽ không thừa đối với nghề thiết kế web mà tôi đang theo đuổi, đặc biệt là trong thời đại mà mạng internet ngày càng trở thành một môi trường truyền thông hấp dẫn.

Hiện tại, với kiến thức của một Marketing Manager, chuyên môn của một chuyên viên công nghệ thông tin và kinh nghiệm nhiều năm làm thiết kế web, tôi đã tìm được một công việc mới, thú vị, nhiều thử thách với mức lương hấp dẫn tại một công ty truyền thông trực tuyến hàng đầu Việt Nam.

Một lần chuyển nghề và hai lần đổi việc, tôi nhận thấy rằng chính việc dám thay đổi và không ngừng học hỏi là hai yếu tố giúp tôi có được công việc như ý hiện nay.


Trần Quang Sơn (Tuổi Trẻ Online)

"Sống chậm lại" để... lắng nghe!

Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn.

Giữa guồng quay vô tận của thời gian, áp lực của cuộc sống, của công việc, người ta bắt đầu thấy chóng mặt, ngột ngạt… Học thiền, tập Yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm” của nhiều người thời nay.

Thuở trước thi sĩ Xuân Diệu đã từng “giục giã”: “Nhanh lên chứ, vội vàng lên với chứ”. Ngày nay, nhiều người cho rằng phải “sống gấp”, “sống lướt”… Giữa lúc đó, “sống chậm” dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
Thử một lần thực sự thâm nhập vào thế giới riêng của tuổi teen, chắc hẳn ấn tượng về một thế hệ @ với nhịp sống hối hả và hưởng thụ đã “mặc định” trong mỗi người sẽ nhanh chóng qua đi. Nhiều người sẽ gặp một chút “tôi” trong những dòng tâm sự hồn nhiên, chân thành, thậm chí là những suy nghĩ, tản mạn đôi lúc bâng quơ của lứa tuổi ô mai…

Đó là những giây phút chúng ta “sống chậm lại”… Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt, chậm lại để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua… Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn.

…Bồi hồi khi nhớ đến đôi dòng tâm sự trong tản văn của Nguyễn Thanh Bình: “…tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê xứ nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy tình đời tình người lấp lóe bên tôi…”

Giản dị nhưng sâu sắc, chân thành nhưng thấm đẫm yêu thương, đôi khi xen cả những “triết lí” hồn nhiên của tuổi mới lớn…...



* Có những thứ không thể, nhưng yêu thương là có thể!!!...

Nhìn cuộc sống dưới một góc độ khác.......nghiêng!

Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng. Đã bao giờ bạn thử nhìn mọi thứ như thế chưa? Đôi khi, nhìn nghiêng cũng thú vị ra trò! Cứ thử xem bạn nhé !

Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng …. Sẽ thấy những hàng cây thêm dài ra bất tận, sẽ thấy con đường cong queo như một đường chì vẽ vội, sẽ thấy cái cột điện với những dây nối chằng chịt như quấn thêm vào nhau, và sẽ thấy bờ đê dài bỗng nhiên bé tẹo …

Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng .. Những nhạt nhẽo trở nên yên bình, những xa lạ bỗng thành bình thường , và tiếng cười đôi khi lanh lảnh, cũng thật thà hơn những gì cần biết .. Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng … Thấy ánh mắt đang cụp xuống suy tư, thấy vầng trán loà xoà tóc che vì thức đêm lắm mụn, thấy lỗ mũi hênh hếch xinh xinh đang sụt sịt khóc

Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng … Thấy dáng còng còng của người già, thấy cả cái vênh váo của những cô gái trẻ, thấy ánh mắt hiền hoà của bác trung niên ..

Nhìn cuộc sống theo một góc nghiêng …

Thấy những nỗi buồn của mình va vào nhau sóng sánh, thấy niềm vui cứ dài mãi rồi nhạt nhoà hơn, thấy bình yên như một cây cột điện nằm ngang …Thấy gió vèo qua tai nhưng không táp lên mặt, thấy tóc bay và váy lượn tưng bừng ....

Nở nụ cười - cuộc sống sẽ nhiều niềm vui hơn.

Những lúc bạn lo lắng, bạn mất bình tĩnh. Làm thế nào để lấy lại bình tĩnh, đơn giản thôi hãy nở một nụ cười, nó sẽ giúp bạn lấy lại cân bằng, sẽ xóa tan những ưu phiền.

Một ngày mới thức dậy thấy những tia nắng ban mai chiếu qua khe cửa nhỏ sau những hôm mưa bão dập vùi lạnh lẽo cũng làm cho bạn có sức sống hơn, cảm thấy ấm áp hơn bởi nắng đã sưởi ấm cho tâm hồn bạn và bạn nở một nụ cười thật nhẹ.

Rồi những ngày hè nóng nực bạn cùng bạn bè rong ruổi trên các con phố, bất chợt cơn mưa ập đến không kịp tìm chỗ trú, thế là nghịch ngợm trong mưa, bắt gặp một hành động quan tâm rất đáng yêu của ai đó, một nụ cười trong veo của ngày mưa.

Cuộc sống hiện đại luôn có những niềm vui nỗi buồn, luôn có những lúc bạn cảm thấy mệt mỏi, trống rỗng, cũng có lúc thấy lòng mình bình yên và muốn trải lòng mình. Hãy mỉm cười để đón nhận tất cả bởi bạn sẽ không mất gì, trái lại sẽ nhận được rất nhiều.

Tôi tin bạn nhận được nhiều nụ cười hơn thế. Những tình bạn mới, những hàng xóm mới, những cuộc thi để bạn thử sức mình cũng sẽ giúp bạn có thêm nhiều điều mới lạ. Đừng bao giờ quên nụ cười dù bạn đang buồn, bởi có thể ai đó sẽ cần tới nụ cười của bạn.

Hãy cảm ơn

-Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ bạn muốn. Vì nếu bạn có rồi thì bạn còn có gì để trông chờ và hy vọng nữa đâu.

- Hãy cảm ơn vì còn nhiều điều bạn chưa biết. Vì nếu bạn biết hết rồi thì bạn chẳng còn gì để học hỏi nữa sao?

- Hãy cảm ơn những lúc khó khăn. Vì nếu không có một lúc khó khăn thì liệu bạn có trưởng thành được không?

- Hãy cảm ơn vì bạn còn có những nhược điểm. Vì nếu không còn nhược điểm gì thì bạn sẽ chẳng còn cơ hội để tiến bộ, để cải thiện bản thân.

- Hãy cảm ơn những thử thách. Vì nếu không có thử thách nào thì liệu cái gì có thể xây dựng nên sức mạnh và cá tính của bạn?

- Hãy cảm ơn những lỗi lầm bạn đã có. Vì nếu bạn không có lỗi lầm gì thì cái gì sẽ dạy cho bạn những bài học đáng giá như thế đây?

- Hãy cảm ơn những khi bạn mệt mỏi. Vì nếu bạn không khi nào mệt mỏi tức là bạn không làm việc gì hay sao?

- Thật là dễ nếu cảm ơn những thứ tốt đẹp, nhưng cuộc sống bao giờ cũng tạo cơ hội mới cho mọi người cảm ơn cả những thứ chưa hoàn hảo nữa. Suy nghĩ luôn có thể chuyển tiêu cực thành tích cực. Nếu bạn biết cách biết ơn những thứ rắc rối của bạn thì chúng có thể giúp ích nhiều cho bạn đấy!

- Trước người thất ý đừng nói chuyện đắc ý, vì như thế chỉ làm tăng thêm nỗi buồn của đối phương. Vì vậy cho dù vạn sự như ý thì cũng nên cố ý nói những điều buồn khổ cho đối phương nghe.

- Trước người đắc ý đừng nói chuyện thất ý, vì người đắc ý thường không thể thông cảm với nỗi buồn khổ của người thất ý.

- Vì vậy cho dù có nhiều điều không như ý thì cũng phải cố gắng phấn chấn tinh thần lên.Bạn bè kết giao lúc thất ý thì lúc đắc ý thường dễ mất đi, vì người đó cảm thấy cuộc sống của bạn tốt đẹp hơn, không còn là bạn. .. nối khố của mình nữa, người đó không muốn trèo cao, kết thân với người cao sang, và cũng không thể trèo cao, nếu bạn có những lời nói hay hành động vô tâm có thể khiến người ấy mặc cảm tự ti.

- Mắc lỗi với bạn bè lúc đắc ý thì lúc thất ý cũng khó vãn hồi, người ta cảm thấy cái uy phong khí thế ngày xưa của bạn mất đi, không phải do bạn trở nên khiêm tốn, nhũn nhặn hơn mà là vì bạn bế tắc hết đường mới quay lui xây đắp lại mối giao hảo xưa. Ngày xưa bạn không nhận họ thì hôm nay họ không nhận bạn

Cuộc sống thật tuyệt vời!

Trước một toà nhà nọ, có một cậu bé bị mù ngồi đó với chiếc mũ phía trước và một tấm bảng ghi:“Tôi bị mù, xin mọi người hãy rũ lòng thương mà giúp đỡ tôi”.

Trong chiếc mũ của cậu bé lúc ấy chỉ có vài xu. Bỗng một ngừơi đàn ông đi ngang qua, ông đã lấy một vài đồng xu từ chiếc ví của mình ra và bỏ chúng vào chiếc mũ của cậu bé. Sau đó, ông cầm tấm bảng lên, chùi hết dòng chữ và viết lại một tấm bảng khác. Rồi ông đặt tấm bảng trở lại chỗ cũ để mọi người đi ngang qua sẽ dễ dàng nhìn thấy dòng chữ mới này.

Chẳng mấy chốc, chiếc mũ của cậu bé bỗng đầy tiền. Ngừơi nào đi ngang qua cũng ghé vào cho cậu vài đồng. Buổi chiều hôm đó, người đàn ông đã ghi lạitấm bảng đến để xem mọi việc như thế nào. Cậu bé nhận ra những bước chân của ông nên liền hỏi: “Chú là người đã viết lại tấm bảng cho cháu vào sáng nay phải không? Chú đã viết gì thế?”

Người đàn ông nói: “Chú chỉ viết sự thật. Chú chỉ viết lại những gì cháu viết nhưng theo một cách khác!”

Người đàn ông đó đã viết: “Hôm nay là một ngày thật đẹp, nhưng tôi không thể thấy điều đó được”.

Bạn nghĩ tấm bảng đầu tiên và tấm bảng thứ hai đều có nội dung giống nhau?

Tất nhiên, cả hai tấm bảng đều nói cho mọi người biết rằng cậu bé bị mù. Nhưng tấm bảng đầu tiên chỉ nói một cách đơn giản là cậu bé bị mù. Còn tấm bảng thứ hai nói với mọi người rằng họ rất may mắn khi nhìn thấy được cuộc sống hôm nay thật đẹp. Và tấm bảng thứ hai đã mang lại hiệu quả cao hơn.

Từ câu chuyện tôi rút ra được bài học cho bản thân mình:

- Hãy cám ơn những gì bạn đang có.

- Hãy biết sáng tạo và đổi mới.

- Hãy sống hết mình, đừng bao giờ hối tiếc. Khi cuộc sống làm cho bạn có 100 lý do để khóc, thì cuộc sống cũng sẽ mang lại cho bạn 1000 lý do để cười.

- Cuộc sống thật tuyệt vời nếu bạn biết cách sống như thế nào. Mỗi ngày có đẹp hay không thì đều tuỳ thuộc vào bạn.

Cảm ơn quá khứ

Có lẽ bất cứ ai tồn tại trên cõi đời này đều có quá khứ của riêng mình. Có thể quá khứ ấy ngập tràn niềm vui và tiếng cười. Cũng có thể quá khứ ấy chan đầy nước mắt với những niềm đau. Và hầu như ai cũng biết rằng, không thể thay đổi quá khứ của cuộc đời mình. (Mashimay)

Mỗi thời điểm trôi qua, đều đánh dấu một bước ngoặt trong cuộc sống. Vấn đề là ở chỗ bước ngoặc nào in đậm vào tâm trí ta nhất. Hôm qua ngồi cùng bạn, bạn bảo rằng "Nhìn mày bây giờ khác trước quá". Chỉ biết cười thật tươi: "Ừ, khác trước nhiều lắm". Gần một năm về trước, khi chia tay mối tình đầu, trên cộng đồng những blogger xuất hiện một nickname hoàn toàn xa lạ. Người ta chỉ biết rằng, đó là một con người mới, một ngoại hình mới, một tính cách mới, và những nhận thức mới về cuộc đời. Cho phép mình trở về quá khứ, của gần một năm với muôn vàn cảm xúc...

Ngày xưa cứ ngỡ, người yêu là định mệnh, là món quà vô giá mà mình được trao tặng. Lỡ thiếu người rồi mình sẽ sống ra sao, sẽ chia sẻ buồn vui với ai, sẽ lấy ai vỗ về những lúc mình giận dỗi. Ngày xưa cứ ngỡ, tình yêu như một bức tranh chỉ có màu hồng hạnh phúc.

Từng ngày trôi qua, chợt nhận ra mình đã níu kéo một người vốn đã không thuộc về mình. Dù biết rằng rất đau, nhưng tự nhủ sẽ phải học cách để từ bỏ.

Chia tay một người... tôi nhận ra không có ai là định mệnh của đời mình. Định mệnh tồn tại ở chính bản thân và chỉ do mình quyết định. Biết rằng tình cảm là thiêng liêng lắm nhưng rồi cũng hiểu, trên đời này đâu phải chỉ có tình cảm lứa đôi.

Chia tay người... tôi nhận ra mình không yếu đuối như người từng nhận xét. Tôi thấy hơi thở của đời mình mạnh mẽ hơn lúc nào hết. Đã ngỡ rằng sẽ không thể vượt qua, ngỡ rằng vết thương ấy không bao giờ lành. Đến giờ mới biết, không có điều gì là không thể vượt qua, cũng chẳng có vết thương nào là không bao giờ lành. Vết thương có lành được hay không còn phải xem người ta có tự tay cào vào vết thương ấy hay không.

Chia tay người... tôi nhận ra rằng trong cuộc sống, bên cạnh màu hồng còn có nhiều gam màu khác. Màu sắc của cuộc sống tùy vào cảm nhận của mỗi người. Và tự nhắc mình phải luôn nhìn đời bằng những gam màu tươi thắm và lạc quan. Niềm vui là phải tự mình tạo lấy.

Chia tay người... tôi nhận ra rằng giờ đây tôi sống không chỉ cho riêng mình. Xa một người, nhưng tôi lại biết quan tâm đến nhiều người khác, gia đình, bạn bè và những người thân quen. Thấy có lỗi vì mình từng vô tâm quá. Chợt nhận ra, có những khoảnh khắc nhói đau chỉ mình mình biết, lắm lúc đôi mắt ráo hoảnh và thèm được khóc. Nhưng rồi... tất cả cũng đã qua.

Chia tay người... tôi gửi gắm tâm sự của mình vào những lời văn, câu chữ. Vốn không phải là người giỏi thể hiện, tôi chỉ có thể bộc bạch lòng mình theo cách của riêng tôi. Nhiều khi thấy buồn vì đâu thể tránh khỏi miệng lưỡi thế gian nói này nói nọ, thôi thì chỉ cần sống tốt như mình từng sống.

Chia tay người... tôi nhận ra chẳng có tình yêu nào là trọn vẹn và hoàn hảo. Chẳng phải yêu nhau là để giận dỗi trách hờn nhau. Yêu là còn phải chấp nhận và đồng cảm cùng nhau. Yêu thương không nhất thiết phải giữ lấy, yêu thương còn là phải học cách buông tay.

Giờ đây, với tôi, nỗi nhớ về người đã nhạt nhòa từ lâu. Đã nhiều lần tôi tự nhủ sẽ thôi không viết về người nữa. Hôm nay có dịp, tôi sẽ tự mình kết thúc những hoài niệm về người. Người sẽ trú ngụ ở một khoảng kí ức khó quên, hình bóng của người sẽ ở một góc khuất trong trái tim tôi. Tôi sẽ khép lại trang kí ức mang dáng dấp người một cách nhẹ nhàng thôi, nhẹ nhàng như cái cách mà ngày nào người từng đến với tôi.

Ngày mai, và cả sau này nữa, tôi biết mình sẽ quan tâm và viết về nhiều điều khác. Tôi sẽ viết về gia đình, về bạn bè, cuộc sống, về hạnh phúc hiện tại, về một người đang yêu thương và lo lắng cho tôi. Giờ đây, tôi đã học được cách yêu thương một người, nên tôi sẽ không để anh đau khổ, đau như mình từng đau.

Lần đầu tiên, duy nhất và cuối cùng, xin cho tôi được bày tỏ: "Cảm ơn người, mối tình đầu khó quên - cảm ơn quá khứ của đời tôi..."

Cảm ơn một người đã đến và đi qua, một người mà tôi cứ ngỡ là định mệnh.

Cảm ơn vì đã cho tôi biết cảm giác yêu thương, cảm giác nghẹn đắng và kiềm nén là như thế nào.

Cảm ơn người đã giúp tôi nhận ra giá trị thật của bản thân, để tôi biết rằng, không ai tôn trọng tôi bằng chính bản thân mình.

Cảm ơn một người đã dạy tôi những kinh nghiệm sống mà không người thầy nào có thể dạy được cho tôi, vui có, buồn có.

Cảm ơn, vì chúng ta đã chia tay nhau, để tôi có dịp nhìn lại mình, để tôi hiểu rằng, hạnh phúc đơn giản chỉ là bằng lòng với những gì mình đang có.

Thay cho lời kết, tôi xin mượn câu nói từng nghe ở đâu đó, tôi đã thuộc nằm lòng và xem như một phương châm sống: "... Tự buông trôi mình trong nỗi ám ảnh của quá khứ, đâu phải là khôn ngoan, sáng suốt. Kỷ niệm sinh ra để ta thêm lòng dũng cảm, chứ không phải để cướp nó đi. Bởi lẽ chúng ta đã nếm trải nỗi đau và niềm hạnh phúc, chúng ta biết rằng một cuộc sống mới vẫn có thể bắt đầu. Bạn không tin sao?"

Sống tích cực giữa thời đại ngổn ngang

Chúng ta đang sống trong một thế giới ngày càng trở nên phức tạp và mâu thuẫn, đầy tức giận và sợ hãi, phân cực nhưng lại hoàn toàn phụ thuộc lẫn nhau.

Vậy thì, làm thế nào để chúng ta có thể kiểm soát được nhiều hơn nữa số phận của mình giữa ngổn ngang những khó khăn thách thức và quá ít câu trả lời rõ ràng như thế này?

Tác giả bài viết Tony Schwartz là tác giả của cuốn sách đang bán chạy nhất hiện nay: "The Way We''re Working Isn''t Working": Cách chúng ta làm việc không hiệu quả.

Sau đây là bốn gợi ý nhỏ để các bạn tham khảo:

1. Tập tư duy tích cực thực tế

Trong tâm lý học có một nguyên tắc khá phổ biến: "xấu mạnh hơn tốt" - tức là chúng ta nhanh chóng để ý tới những mối đe dọa đối với bản thân hơn là tập trung vào những điều tốt đẹp đang diễn ra.

Thường thì trực giác đã "phản lại" chúng ta. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng có sự khác biệt giữa thực tế và cách chúng ta kể lại thực tế đó. Và thường thì trong những thời điểm khó khăn như hiện nay, chúng ta sẽ dễ thiên về những câu chuyện tiêu cực hơn.

Thay vào đó, chúng ta có thể lựa chọn thái độ "lạc quan thực tế". Tôi không khuyên bạn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh, bởi đó chỉ là sự lạc quan mù quáng. Lạc quan thực tế là khi bạn cố ý kể một câu chuyện chứa chan niềm hy vọng và đầy mạnh mẽ trong bất kỳ tình huống nào mà không bóp méo thực tế.

Hãy nghĩ một chút về cuộc sống hiện tại của bạn. Đâu là những điều khiến bạn băn khoăn lo lắng nhất? Hãy viết ra một vài ví dụ. Sau đó, hãy tự hỏi đâu là câu chuyện lạc quan mang tính thực tế nhất mà bạn có thể kể về một trong những tình huống như thế - tức là kết quả khả thi nhất rút ra được từ những thực tế sẵn có.

Chúng ta có quyền lựa chọn hướng chú ý của mình. Và lựa chọn đó có ảnh hưởng tới cảm giác của chúng ta. Vì cảm xúc dễ lan truyền, nên những cảm giác của chúng ta cũng có tác động lớn tới cảm giác của người khác cũng như tới tính hiệu quả trong các việc làm của bản thân.

2. Hãy xây dựng thêm nhiều chiếc cầu nối

Trong một thời đại đầy rẫy những rối loạn và thái cực này, điều gì nối liền thay vì chia rẽ chúng ta? Có thể tìm những điểm chung ở đâu? Dĩ nhiên là vẫn luôn tồn tại những khao khát chung mà tất cả chúng ta đều mong muốn: đó là một thế giới an toàn và bảo đảm, là những con người chúng ta có thể yêu thương và yêu thương chúng ta, là một tương lai đầy hy vọng cho con cái chúng ta.

Nhưng nếu chừng nào giá trị của chúng ta còn phụ thuộc vào việc hạ thấp giá trị của những gì mà người khác tin tưởng, hoặc đánh giá, dò xét cách sống của người khác, thì chừng đó chúng ta còn bị mắc kẹt trong một trò chơi có tổng bằng 0 và kết quả nó mang lại chỉ là thái độ tự vệ, sự mâu thuẫn, và nỗi đau.

Tôi có một người bạn tốt nhưng nhân sinh quan của anh khác xa so với tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn tìm thấy nhiều điểm đáng trân trọng ở anh: sự phóng khoáng, lòng chân thành, sự tận tâm với gia đình và bạn bè, và niềm tò mò đối với kiến thức.

Những khi gặp nhau, chúng tôi không đào sâu tập trung vào những điểm dị biệt. Chúng tôi chỉ chia sẻ với nhau những mối quan tâm chung. Anh ấy đã làm phong phú thêm cho cuộc sống của tôi, và tôi tin rằng anh cũng nghĩ về mình như vậy. Chúng tôi thích đi chơi cùng nhau. Không gì khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn khi biết được rằng có người trân trọng giá trị của mình.

Tôi ước gì mình có thêm nhiều người bạn như anh ấy.

3. Tạo thêm giá trị mỗi ngày

Sau ba năm sống trong cuộc khủng hoảng tới giờ vẫn có quá ít dấu hiệu phục hồi, cũng không có gì là lạ khi con người ta phải trải qua đầy đủ các cung bậc cảm xúc tiêu cực, từ sợ hãi cho tới giận dữ. Nhưng theo chiều hướng nào?

Chúng ta không những không nhận được mà còn không tạo ra được điều gì giá trị khi chỉ biết than phiền, cáu kỉnh, và đổ lỗi cho nhau.

Thể hiện sự tức giận để làm dịu cơn giận dữ chỉ là ảo tưởng. Thể hiện cảm xúc chỉ khiến chúng mạnh mẽ hơn, dù theo chiều hướng tốt lên hay xấu đi. Giận dữ sẽ chỉ tạo thêm giận dữ. Càng đổ lỗi cho người khác, chúng ta càng trở thành "bậc thầy" trong "nghệ thuật" đổ lỗi, và chúng ta càng cảm thấy vô vọng.

Một lựa chọn khác là hãy biết nhận trách nhiệm. Tức là bạn hãy đầu tư công sức vào những gì mình có thể tác động được, và đừng lãng phí nó cho những gì bạn không thể.

Nói tóm lại, làm thế nào để chúng ta có thể tạo thêm giá trị cho nhau và cho mọi người mỗi ngày? Bước làm đầu tiên là hãy ngừng bận tâm tới những mong mỏi và lo lắng trước mắt của mình để có thể tự do tập trung quan tâm tới nhu cầu của người khác. Để làm được điều này, đòi hỏi chúng ta phải có một khả năng mà nhiều người trong số chúng ta chưa chú ý trau dồi: đó là chủ động kiềm chế sự sung sướng lại.

Bạn có thể cảm thấy thoải mái khi ngồi uống vài vại bia, nhưng niềm vui đó không lâu bền. Để tạo ra được giá trị, chúng ta cần phải đầu tư công sức, và đôi khi phải hy sinh nhiều thứ, nhưng về lâu về dài, nó sẽ khiến chúng ta cảm thấy hài lòng với bản thân.

Tôi không có ý khuyên bạn dành cả đời để phục vụ "không công" cho người khác, bởi đó là một yêu cầu phi thực tế. Nhưng bạn thử nghĩ xem, ngay lúc này đây, bạn đang dành bao nhiêu công sức của mình cho những lo lắng, than phiền, ghen tị, và tìm kiếm lý do biện hộ cho bản thân?

Hãy thử xác định một hành vi cụ thể mà bạn có thể tạo thành thói quen trong cuộc sống để góp phần biến thế giới bạn đang sinh sống trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.

Có một nghịch lý là, càng cho đi bao nhiêu, chúng ta lại càng nhận được về nhiều bấy nhiêu.

4. Hãy cho phép mình "nghỉ giải lao" đôi chút

Đòi hỏi về chất lượng làm việc càng cao, thì nhu cầu phục hồi năng lượng lại càng lớn. Khi thế giới ngày càng chuyển động nhanh hơn, chúng ta càng cần phải giữ thăng bằng giữa việc làm và nghỉ ngơi. Nếu nghỉ giải lao sau mỗi 90 phút làm việc, bạn sẽ cảm thấy tốt hơn, tư duy rõ ràng hơn, ít thụ động hơn, và cuối cùng, bạn sẽ thu về được những kết quả tốt hơn.

Điều cuối cùng, khi kết thúc một ngày, hãy nhớ dành ra vài phút để suy nghĩ về những gì đúng đắn và phù hợp với cuộc sống của bạn.

(Theo Blogs.HBR/VNR500)