Tế nhị, lịch lãm là khéo léo, tinh tế và khôn ngoan trong đối xử khi giao tiếp. Nhưng đối với các bạn trẻ, kinh nghiệm sống chưa nhiều thì làm thế nào để có thể mau chóng tạo cho mình phong cách sống lịch lãm, tế nhị?
“Để trở thành người tế nhị, lịch lãm trong giao tiếp, để là người dễ mến, có duyên bạn cần phải học hỏi và rèn luyện nhiều. Nhưng bạn không thể trông cậy vào một nguyên tắc cứng nhắc nào cả mà điều cần phải có là sự ứng phó linh hoạt, nhạy bén trong mọi tình huống”.
Biết cách cư xử tế nhị sẽ mang lại hòa thuân, vui vẻ cho mình và mọi người. Ngoài ra, tính cách lịch lãm cũng là yêu cầu cần phải có cho người muốn thành công trong các mối quan hệ. Nhưng nếu chỉ theo nguyên tắc “Điều gì mình không muốn người khác làm cho mình thì đừng làm cho người khác” tuy đúng nhưng chưa đủ để trở thành người lịch lãm, tế nhị. Cá tính, phong cách sống của mình và của người có thể có nhiều sự khác nhau.
Điều mình cho là hợp lẽ nhưng chưa hẳn điều đó sẽ được chấp nhận đối với người khác. Biểu lộ sự thân mật có thể bị đánh giá là suồng xã thiếu tế nhị nhưng ngay cả sự lễ độ cũng có thể làm phật ý người khác! Không phải người đứng tuổi nào cũng “vừa lòng” khi bạn xưng hô với họ là “cháu” và “cô/chú” vì họ mong được đánh giá là trẻ trung mà. Nhưng bạn cũng không thể tùy tiện gọi tất cả những người trung niên là anh hoặc chị, vì theo quan điểm của mốt số người, bạn có thể bị xem là “lấc cấc”, huyênh hoang… (và đây chỉ là chuyện xưng hô, một phần rất nhỏ trong nghệ thuật xã giao).
Vì vậy, để trở thành người tế nhị, lịch lãm trong giao tiếp, để là người dễ mến, có duyên bạn cần phải học hỏi và rèn luyện nhiều. Tuy vậy, bạn không thể trông cậy vào một nguyên tắc cứng nhắc nào cả, mà điều cần phải có là sự ứng phó linh hoạt, nhạy bén trong mọi tình huống.
Sự chú tâm : bí quyết thành công
Khả năng phán đoán tâm lý người khác sẽ giúp bạn nhận biết thái độ bằng lòng hoặc không bằng lòng của họ. Từ đó, bạn có thể nhanh chóng ứng phó cho hợp tình hợp lý. Tất cả bí quyết nằm ở sự “biết lắng nghe” của bạn. Thế nào là biết lắng nghe? Nói theo cách ẩn dụ của dân gian là : “Lắng nghe không chỉ bằng tai mà còn là bằng mắt. Không dùng khối óc để hiểu mà chỉ thật sự thấu hiểu từ trái tim”.
Duy chỉ có sự chú tâm “lắng nghe”, thật sự lắng nghe, lắng nghe mà không xao nhãng, không tơ tưởng chuyện đã qua, không mơ ước chuyện sẽ làm... khi đang nghe. Nói tóm lại là lắng nghe “đối phương” với sự tôn trọng thật sự, không phải tôn trọng bằng cách giả vờ khiêm cung hình thức mà là sự tôn trọng bình đẳng chân thật giữa người với người cho dù là địa vị của họ có cao hoặc thấp hơn mình hoặc tốt, hoặc xấu thế nào... Khi chú tâm lắng nghe như thế, khi tư tưởng không bị phân tán từ những chuyện đâu đâu thì tâm trí sẽ được tự do, nhẹ nhàng nhận biết để thấu hiểu hoàn toàn. Đó là lý do giải thích vì sao những khi hoảng loạn, lo sợ hoặc rối trí, bạn không còn khả năng nhận biết cho dù đó là những điều dễ hiểu bình thường.
Vì vậy, sự chú tâm lắng nghe hoàn toàn có nghĩa là không bị rối trí bởi những điều quan trọng hay vớ vẩn, không xao nhãng dù ít hay nhiều, không dùng khối óc để phản ứng so sánh sánh so, chỉ lắng nghe thôi. Lúc này tâm trí tự do không bận bịu sẽ giúp bạn có thêm khả năng lắng nghe bằng mắt. Đó chính là sự tinh ý, nó giúp bạn thông cảm, thấu hiểu và nhận biết ngay người khác đang có cảm giác như thế nào. Dù chỉ là một thoáng qua cũng đủ cho bạn nhận biết sự khó chịu, không vừa ý của họ nếu có, để bạn điều chỉnh cho phù hợp.
Sự chú tâm lắng nghe hoàn toàn có thể luyện tập để trở thành thói quen, một thói quen tốt. Thứ nhất, đó là thái độ lịch sự, tôn trọng người và tôn trọng mình. Thứ hai, nó giúp bạn ngày càng tinh ý hơn trong giao tiếp, giúp bạn dễ dàng thấu hiểu người khác, mang đến sự thông cảm cho cả hai bên.
Tóm lại, thói quen chú tâm tạo nên sự tinh ý, sự tinh ý giúp bạn hoàn thiện khả năng đối xử trong giao tiếp để trở thành người tế nhị, lịch lãm. Một khi tính cách tế nhị, lịch lãm được thuần thục, trở thành thói quen tự nhiên, nó sẽ là “vị Thần giao tiếp” khôn ngoan giúp bạn tiếp cận nhiều cơ hội thành công hơn. Và hơn thế nữa, nó sẽ mở cửa ngôi đền hạnh phúc cho bạn bước vào. Thành công có thể vĩ đại hoặc không bởi vì thành công còn phải tùy thuộc nhiều vào các yếu tố khác như thiên thời địa lợi nhân hoà. Nhưng tính cách tế nhị, lịch lãm sẽ mang lại hạnh phúc cho bạn. Khi bạn sống chan hòa, tế nhị và điềm đạm với mọi người thì bạn sẽ hạnh phúc, vui vẻ. Đó là điều chắc chắn.
Thân chúc các bạn luôn biết yêu thương và luôn được yêu thương!
Văn Chí Kỳ (Hieuhoc.com)
Showing posts with label Tế nhị. Show all posts
Showing posts with label Tế nhị. Show all posts
Thursday, 18 August 2011
10 cách chia tay tế nhị
Khi bạn và người yêu đang yêu nhau đắm say, bỗng phải chia tay thì tất nhiên không tránh khỏi đau khổ. Có người tìm cách trả thù bạn tình, có kẻ tìm sự quên lãng trong men rượu. Một số gợi ý sau đây có thể giúp bạn thấy dễ chịu hơn khi chấp nhận chấm dứt mối quan hệ.
1- Đừng kéo dài sự việc! những gì đã qua thì cho qua. Hãy nghĩ rằng ngày mai trời lại sáng.
2- Hãy thành thật! Điều này giúp cho bạn tình hiểu được lý do tại sao bạn phải chia tay và anh ấy (cô ấy) không cảm thấy uất ức.
3- Không quan hệ nhiều người cùng một lúc. Đừng bao giờ có người khác trước khi nói lời chia tay với người tình hiện tại.
4- Đừng hy vọng sẽ trở thành bạn sau một lần chia tay. Điều này phụ thuộc vào việc có phải hai người là bạn nhau trước khi yêu thương.
5- Hãy cố gắng ngồi lại với nhau và nói chuyện về việc chấm dứt quan hệ. Nếu anh (cô ấy) nói lời chia tay trước thì bạn nên hỏi lý do tại sao để sau này khỏi phải thắc mắc.
6- Không nên nói lời chia tay ở nơi công cộng. Khi bạn không kiềm chế được tình cảm thì rất dễ khóc lóc, có khi giận giữ mắng mỏ bạn tình, tạo cho mình một một ấn tượng xấu. Vì thế, cách tốt nhất là bạn nên nói chuyện này ở nơi kín đáo.
7- Nếu bạn không thể nói bằng lời thì hãy viết thư giải thích tại sao phải chia tay. Trao thư tận tay và sẽ nói chuyện với nhau sau khi người yêu đã đọc.
8- Nếu như người tình muốn chia tay thì đừng nên níu kéo. Như người xưa thường nói: "Nếu bạn yêu một cái gì đó, hãy để nó đi..."
9- Bạn không nên có một cuộc chiến tranh để cả hai phải đau khổ thêm, rồi đôi khi gây ra hằn thù. Bạn càng tích cực và cởi mở trong lúc chia tay thì càng cảm thấy dễ chịu.
10- Chia tay không có nghĩa là phải chấm dứt tất cả, phải vứt bỏ đi những kỷ niệm đẹp. Bạn vẫn có thể nhớ về những kỷ niệm ấy để sống tốt hơn và hy vọng.
1- Đừng kéo dài sự việc! những gì đã qua thì cho qua. Hãy nghĩ rằng ngày mai trời lại sáng.
2- Hãy thành thật! Điều này giúp cho bạn tình hiểu được lý do tại sao bạn phải chia tay và anh ấy (cô ấy) không cảm thấy uất ức.
3- Không quan hệ nhiều người cùng một lúc. Đừng bao giờ có người khác trước khi nói lời chia tay với người tình hiện tại.
4- Đừng hy vọng sẽ trở thành bạn sau một lần chia tay. Điều này phụ thuộc vào việc có phải hai người là bạn nhau trước khi yêu thương.
5- Hãy cố gắng ngồi lại với nhau và nói chuyện về việc chấm dứt quan hệ. Nếu anh (cô ấy) nói lời chia tay trước thì bạn nên hỏi lý do tại sao để sau này khỏi phải thắc mắc.
6- Không nên nói lời chia tay ở nơi công cộng. Khi bạn không kiềm chế được tình cảm thì rất dễ khóc lóc, có khi giận giữ mắng mỏ bạn tình, tạo cho mình một một ấn tượng xấu. Vì thế, cách tốt nhất là bạn nên nói chuyện này ở nơi kín đáo.
7- Nếu bạn không thể nói bằng lời thì hãy viết thư giải thích tại sao phải chia tay. Trao thư tận tay và sẽ nói chuyện với nhau sau khi người yêu đã đọc.
8- Nếu như người tình muốn chia tay thì đừng nên níu kéo. Như người xưa thường nói: "Nếu bạn yêu một cái gì đó, hãy để nó đi..."
9- Bạn không nên có một cuộc chiến tranh để cả hai phải đau khổ thêm, rồi đôi khi gây ra hằn thù. Bạn càng tích cực và cởi mở trong lúc chia tay thì càng cảm thấy dễ chịu.
10- Chia tay không có nghĩa là phải chấm dứt tất cả, phải vứt bỏ đi những kỷ niệm đẹp. Bạn vẫn có thể nhớ về những kỷ niệm ấy để sống tốt hơn và hy vọng.
Đưa ra ý kiến phản cảm một cách tế nhị
Làm lãnh đạo hiển nhiên khó tránh khỏi những lúc "nộ khí xung thiên", nhưng cần biết rằng, mỗi lời người lãnh đạo nói ra đều có tác động đến nhân viên, mà trong trường hợp giận dữ, thì tác động đó phần nhiều là tiêu cực. Hãy ghi nhớ 10 quy tắc sau đây để giúp người lãnh đạo chế ngự sự nổi giận tức thời và đưa ra những ý kiến vốn không mấy xuôi tai một cách tế nhị.
1. Hãy kiềm chế cảm xúc của mình
Bạn không muốn chỉ trích những hành động của một ai đó khi bạn nổi giận hoặc bối rối. Bạn có thể nói một điều gì đó bạn thực sự không muốn nói hay phản ứng nhẹ nhàng với những điều người khác phát ngôn hướng vào bạn.
2. Tìm một nơi riêng tư
Không ai muốn bị mắng trước mặt bao nhiêu người. Nếu việc trách móc nhân viên là không thể tránh khỏi thì hãy chú ý sử dụng nó như một kế sách cuối cùng. Ví như trong một cuộc họp tại công ty, bạn muốn đưa ra vài nhận xét phản cảm riêng với một nhân viên, ý kiến này không nhất thiết phải nói trước đám đông, vậy hãy gọi anh ta tới nơi chỉ có hai người (một phòng trống khác), để nói chuyện.
3. Tập trung vào hành động chứ không phải con người
Khi phê bình ai đó nghĩa là ngay lập tức bạn đã tạo ra một rào cản giữa bạn và người đó. Hãy đưa ra ý kiến tập trung vào những hành động của họ thay vì chê bai con người họ.
4. Cụ thể
Góp ý với nhân viên nhưng chung chung, tràng giang đại hải và không đầu không cuối thì có khi lại tác hại chứ chẳng hiệu quả. Bạn cần trao đổi, góp ý một cách cụ thể về những hành động cụ thể hoặc những điều cụ thể người đó đã làm, đã nói, nếu bạn muốn họ hiểu rõ và bị thuyết phục.
5. Không trì hoãn
Bạn nên đưa ra những ý kiến phản hồi, bị coi là phản cảm, sớm nhất có thể sau mỗi sự kiện. Nếu bạn nhìn thấy một nhân viên cư xử thô lỗ với khách hàng, đừng chờ đợi cho đến khi nhận được những ý kiến phê bình về hành động đó từ những người xung quanh rồi mới nhắc nhở nhân viên. Thay vào đó, bạn hãy gọi nhân viên đó vào văn phòng của bạn và nói chuyện ngay tức thì.
6. Bình tĩnh
Đừng la hét hay gào thét. Điều đó sẽ đặt người nghe vào thế phòng thủ và chắc chắn sẽ không thấm được những điều bạn đang cố gắng nói với họ.
7. Luôn khẳng định sự tin tưởng
Điều này củng cố thêm quy tắc thứ 3 đã đề cập ở trên, nhưng ở đây bạn sẽ cần phải cho họ biết rằng bạn vẫn giữ lòng tin ở họ cũng như năng lực của họ. Điều bạn muốn là họ thay đổi hành động. Hãy nói một điều gì đó tương tự với thái độ khuyến khích như “anh sẽ là một lễ tân phục vụ khách hàng rất tốt, vậy nên tôi chắc rằng anh sẽ cần kiên nhẫn hơn với khách hàng”.
8. Ngừng nói và lắng nghe
Sau khi nói rõ với nhân viên điều bạn không hài lòng và tại sao bạn không hài lòng, hãy dừng lại và không nói gì thêm. Hãy dành cho người đó một cơ hội để giải thích hay phản bác lại nhận xét của bạn. Hãy lắng nghe những điều họ nói một cách nghiêm túc.
9. Chỉ ra hướng khắc phục
Đừng chỉ chê bai, hãy chỉ cho họ cách giải quyết, và cùng bàn bạc với họ mọi giải pháp. Hãy chắc chắn rằng những bước hành động cụ thể được vạch ra rõ ràng, đâu là cái họ được phép làm, đâu là cái không được thực hiện tiếp. Nếu cần thiết, bạn có thể tăng cường các khoá đào tạo chuyên sâu hơn cho nhân viên nắm rõ.
10. Hãy bao dung
Sau khi đã đưa ra ý kiến, tỏ thái độ và chấp nhận một giải pháp, hãy bắt tay vào việc thực hiện giải pháp đó. Đừng nuôi dưỡng ác ý đối với nhân viên chỉ vì họ đã mắc lỗi. Cũng đừng lửng lơ thái độ làm họ lo sợ rằng họ có thể mắc sai lầm khác. Hãy tiếp tục quan sát hành động của họ như cách bạn đã làm với tất cả các nhân viên khác, nhưng cũng đừng quá ám ảnh về nó. Hãy công bằng và đừng định kiến.
Đưa ra những ý kiến phản hồi phản cảm chưa bao giờ được coi là việc dễ dàng, nhưng nếu bạn phải làm điều đó, hãy thật tế nhị để người nhận ý kiến không cảm thấy bị tổn thương. Hãy tìm một nơi riêng tư để nói chuyện, bình tĩnh suy nghĩ, kiên nhẫn lắng nghe và đừng quên thể hiện sự hài hước tinh tế.
X.Chi (Lanh dao.net)
1. Hãy kiềm chế cảm xúc của mình
Bạn không muốn chỉ trích những hành động của một ai đó khi bạn nổi giận hoặc bối rối. Bạn có thể nói một điều gì đó bạn thực sự không muốn nói hay phản ứng nhẹ nhàng với những điều người khác phát ngôn hướng vào bạn.
2. Tìm một nơi riêng tư
Không ai muốn bị mắng trước mặt bao nhiêu người. Nếu việc trách móc nhân viên là không thể tránh khỏi thì hãy chú ý sử dụng nó như một kế sách cuối cùng. Ví như trong một cuộc họp tại công ty, bạn muốn đưa ra vài nhận xét phản cảm riêng với một nhân viên, ý kiến này không nhất thiết phải nói trước đám đông, vậy hãy gọi anh ta tới nơi chỉ có hai người (một phòng trống khác), để nói chuyện.
3. Tập trung vào hành động chứ không phải con người
Khi phê bình ai đó nghĩa là ngay lập tức bạn đã tạo ra một rào cản giữa bạn và người đó. Hãy đưa ra ý kiến tập trung vào những hành động của họ thay vì chê bai con người họ.
4. Cụ thể
Góp ý với nhân viên nhưng chung chung, tràng giang đại hải và không đầu không cuối thì có khi lại tác hại chứ chẳng hiệu quả. Bạn cần trao đổi, góp ý một cách cụ thể về những hành động cụ thể hoặc những điều cụ thể người đó đã làm, đã nói, nếu bạn muốn họ hiểu rõ và bị thuyết phục.
5. Không trì hoãn
Bạn nên đưa ra những ý kiến phản hồi, bị coi là phản cảm, sớm nhất có thể sau mỗi sự kiện. Nếu bạn nhìn thấy một nhân viên cư xử thô lỗ với khách hàng, đừng chờ đợi cho đến khi nhận được những ý kiến phê bình về hành động đó từ những người xung quanh rồi mới nhắc nhở nhân viên. Thay vào đó, bạn hãy gọi nhân viên đó vào văn phòng của bạn và nói chuyện ngay tức thì.
6. Bình tĩnh
Đừng la hét hay gào thét. Điều đó sẽ đặt người nghe vào thế phòng thủ và chắc chắn sẽ không thấm được những điều bạn đang cố gắng nói với họ.
7. Luôn khẳng định sự tin tưởng
Điều này củng cố thêm quy tắc thứ 3 đã đề cập ở trên, nhưng ở đây bạn sẽ cần phải cho họ biết rằng bạn vẫn giữ lòng tin ở họ cũng như năng lực của họ. Điều bạn muốn là họ thay đổi hành động. Hãy nói một điều gì đó tương tự với thái độ khuyến khích như “anh sẽ là một lễ tân phục vụ khách hàng rất tốt, vậy nên tôi chắc rằng anh sẽ cần kiên nhẫn hơn với khách hàng”.
8. Ngừng nói và lắng nghe
Sau khi nói rõ với nhân viên điều bạn không hài lòng và tại sao bạn không hài lòng, hãy dừng lại và không nói gì thêm. Hãy dành cho người đó một cơ hội để giải thích hay phản bác lại nhận xét của bạn. Hãy lắng nghe những điều họ nói một cách nghiêm túc.
9. Chỉ ra hướng khắc phục
Đừng chỉ chê bai, hãy chỉ cho họ cách giải quyết, và cùng bàn bạc với họ mọi giải pháp. Hãy chắc chắn rằng những bước hành động cụ thể được vạch ra rõ ràng, đâu là cái họ được phép làm, đâu là cái không được thực hiện tiếp. Nếu cần thiết, bạn có thể tăng cường các khoá đào tạo chuyên sâu hơn cho nhân viên nắm rõ.
10. Hãy bao dung
Sau khi đã đưa ra ý kiến, tỏ thái độ và chấp nhận một giải pháp, hãy bắt tay vào việc thực hiện giải pháp đó. Đừng nuôi dưỡng ác ý đối với nhân viên chỉ vì họ đã mắc lỗi. Cũng đừng lửng lơ thái độ làm họ lo sợ rằng họ có thể mắc sai lầm khác. Hãy tiếp tục quan sát hành động của họ như cách bạn đã làm với tất cả các nhân viên khác, nhưng cũng đừng quá ám ảnh về nó. Hãy công bằng và đừng định kiến.
Đưa ra những ý kiến phản hồi phản cảm chưa bao giờ được coi là việc dễ dàng, nhưng nếu bạn phải làm điều đó, hãy thật tế nhị để người nhận ý kiến không cảm thấy bị tổn thương. Hãy tìm một nơi riêng tư để nói chuyện, bình tĩnh suy nghĩ, kiên nhẫn lắng nghe và đừng quên thể hiện sự hài hước tinh tế.
X.Chi (Lanh dao.net)
Tuesday, 26 July 2011
Tế nhị là gì?
Tế nhị là gì? Vì sao ta phải tế nhị? Ðó quả là một vấn đề phức tạp và hết sức... tế nhị.
Có người lại bảo: thanh niên thì ít tế nhị. Phải chăng đức tính tế nhị chỉ dành cho những người từng trải trên trường đời. Thực ra không phải như vậy. Tế nhị thuộc về đạo đức, một nhân cách con người.
Tính e dè là một tình cảm bình thường của con người, là chất liệu tạo thành tính tế nhị.
Ðó là về mặt nội dung, còn về hình thức thì đó là tiếng nói và lý trí của lòng tốt con người.
Những con người tự cao tự đại thì không có nhiều chất tế nhị, vì ở nơi họ không có sự tương quan giữa khả năng và quyền lợi của mình với khả năng và quyền lợi của người khác.
Ðiều gì mình không muốn người khác làm cho mình thì mình đừng làm cho người được xem là tiêu chuẩn để làm thước đo tính tế nhị. Bởi vì trước khi mình định làm một việc gì đó, không những cần xem xét nó có chính đáng hay không? Có hợp đạo lý làm người hay không ? Mà còn cần phải xét xem những người chung quanh mình cảm nhận được hành động đó như thế nào?
Hãy thử đặt mình vào địa vị đối tượng hành động của mình để biết cảm giác của họ sẽ ra sao?
Người biết cách cư xử tế nhị sẽ mang lại sự hòa thuận vui vẻ với mọi người ở chung quanh.
Thí dụ như là:
• Khi xảy ra xích mích hay xung đột, bạn nên nhận lỗi về phần mình. Hãy nhớ câu ngạn ngữ : " Một bước lùi bằng mười bước tiến".
• Hãy kìm nén sự nóng giận của mình và dùng những lời lẽ thật tế nhị thuyết phục người khác nhận ra lỗi của mình.
• Trước hết, hãy tự trách bản thân mình vì bạn không phải là người hoàn hảo. Như người xưa đã dạy: "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân".
• Luôn luôn giữ thể diện cho đối phương của mình, bởi vì chỉ khi bạn tôn trọng người khác thì bạn mới được họ tôn trọng lại.
• Nên nhìn nhận một cách khách quan những phần phải của họ để tự rút ra cho mình những bài học về đối nhân xử thế.
• Cố gắng tìm cách xoa dịu sự nóng nảy của họ cũng như bản thân mình bằng nụ cười tươi như hoa hay là nói lên những câu dí dỏm hài hước để cả hai cùng biết thông cảm nhau hơn .
• Hãy bình tĩnh trước mọi tình huống. Ðừng vì một chút tự ái nông nổi của mình mà xúc phạm người khác.
• Luôn tỏ ra thật nhã nhặn. Chính thái độ ôn hoà của bạn sẽ dễ dàng thuyết phục được những người xung quanh ta.
Sự lễ độ là một trong những nét chủ yếu của văn hoá ở một con người.
Sự lễ độ cùng với cách cư xử tế nhị và những cử chỉ tao nhã sẽ tạo thành cho bạn một phong cách lịch sự khiến cho mọi người chung quanh vô cùng quý mến và nể phục bạn.
Nếu bạn nhường chỗ cho một phụ nữ hay người già trên xe bus bằng một cử chỉ lộ liễu , phô trương... thì tất nhiên trong thái độ cư xử của bạn không có tính tế nhị, và như vậy cũng chưa phải là lịch sự.
Phép lịch sự cần cả sự lặng lẽ - đó là điều cần nhớ. Tế nhị là ý thức về mức độ trong tất cả mọi lãnh vực chứ không chỉ trong cử chỉ xã giao. Thật vậy, không có gì bực mình hơn là một người nào đó mà ta không ưa lại cứ vỗ vai, vỗ lưng ta... rồi buông ra những tiếng mày, tao suồng xã mỗi lần gặp mặt.
Ngay cả giữa những người bạn thân với nhau, thì một sự "hồn nhiên" quá đáng cũng có hại nhiều hơn là có lợi.
Tế nhị không bao giờ là sự giả dối, thủ đoạn, những cái mà người ta khinh ghét nhất.
Giữa tế nhị với sự khôn vặt, giả dối có một lằn ranh nhất định. Tính tế nhị đi liền với sự chân thành và lòng tôn trọng người khác.
Người tế nhị cũng là người khiêm tốn. Không kín đáo đến mức khó hiểu, biết im lặng khi cần thiết. Không xúc phạm đến lòng tự trọng của người khác, cũng không tò mò thóc mách, không chế giễu người khác trước mặt cũng như sau lưng. Ngược lại, tế nhị cũng không phải bày tỏ lòng quan tâm quá mức cần thiết.
Có những cái vặt vãnh mà ta đừng nên xem thường, như không nên tự tiện lục túi, đọc trộm nhật ký và lưu bút, thư riêng…
Nhưng tuyệt nhiên tế nhị không đối lập với tính nguyên tắc, không đối lập với lòng can đảm đấu tranh bảo vệ chân lý, lẽ phải, đặc biệt là đối với những vấn đề lập trường, quan điểm sống, quan điểm đạo đức.
Cần phải biết phản ứng đúng lúc đối với những điều xúc phạm con người - vì đó cũng là một sự tế nhị với yêu cầu cao nhất. Chúng ta cần có sự tế nhị mang tính nguyên tắc chứ không cần sự tế nhị bao che, giản đơn.
Con người tế nhị bao giờ cũng mang vẻ đẹp của lòng nhân hậu, tinh thần cao thượng và sự hiểu biết giàu có trong đời sống.
Có người lại bảo: thanh niên thì ít tế nhị. Phải chăng đức tính tế nhị chỉ dành cho những người từng trải trên trường đời. Thực ra không phải như vậy. Tế nhị thuộc về đạo đức, một nhân cách con người.
Tính e dè là một tình cảm bình thường của con người, là chất liệu tạo thành tính tế nhị.
Ðó là về mặt nội dung, còn về hình thức thì đó là tiếng nói và lý trí của lòng tốt con người.
Những con người tự cao tự đại thì không có nhiều chất tế nhị, vì ở nơi họ không có sự tương quan giữa khả năng và quyền lợi của mình với khả năng và quyền lợi của người khác.
Ðiều gì mình không muốn người khác làm cho mình thì mình đừng làm cho người được xem là tiêu chuẩn để làm thước đo tính tế nhị. Bởi vì trước khi mình định làm một việc gì đó, không những cần xem xét nó có chính đáng hay không? Có hợp đạo lý làm người hay không ? Mà còn cần phải xét xem những người chung quanh mình cảm nhận được hành động đó như thế nào?
Hãy thử đặt mình vào địa vị đối tượng hành động của mình để biết cảm giác của họ sẽ ra sao?
Người biết cách cư xử tế nhị sẽ mang lại sự hòa thuận vui vẻ với mọi người ở chung quanh.
Thí dụ như là:
• Khi xảy ra xích mích hay xung đột, bạn nên nhận lỗi về phần mình. Hãy nhớ câu ngạn ngữ : " Một bước lùi bằng mười bước tiến".
• Hãy kìm nén sự nóng giận của mình và dùng những lời lẽ thật tế nhị thuyết phục người khác nhận ra lỗi của mình.
• Trước hết, hãy tự trách bản thân mình vì bạn không phải là người hoàn hảo. Như người xưa đã dạy: "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân".
• Luôn luôn giữ thể diện cho đối phương của mình, bởi vì chỉ khi bạn tôn trọng người khác thì bạn mới được họ tôn trọng lại.
• Nên nhìn nhận một cách khách quan những phần phải của họ để tự rút ra cho mình những bài học về đối nhân xử thế.
• Cố gắng tìm cách xoa dịu sự nóng nảy của họ cũng như bản thân mình bằng nụ cười tươi như hoa hay là nói lên những câu dí dỏm hài hước để cả hai cùng biết thông cảm nhau hơn .
• Hãy bình tĩnh trước mọi tình huống. Ðừng vì một chút tự ái nông nổi của mình mà xúc phạm người khác.
• Luôn tỏ ra thật nhã nhặn. Chính thái độ ôn hoà của bạn sẽ dễ dàng thuyết phục được những người xung quanh ta.
Sự lễ độ là một trong những nét chủ yếu của văn hoá ở một con người.
Sự lễ độ cùng với cách cư xử tế nhị và những cử chỉ tao nhã sẽ tạo thành cho bạn một phong cách lịch sự khiến cho mọi người chung quanh vô cùng quý mến và nể phục bạn.
Nếu bạn nhường chỗ cho một phụ nữ hay người già trên xe bus bằng một cử chỉ lộ liễu , phô trương... thì tất nhiên trong thái độ cư xử của bạn không có tính tế nhị, và như vậy cũng chưa phải là lịch sự.
Phép lịch sự cần cả sự lặng lẽ - đó là điều cần nhớ. Tế nhị là ý thức về mức độ trong tất cả mọi lãnh vực chứ không chỉ trong cử chỉ xã giao. Thật vậy, không có gì bực mình hơn là một người nào đó mà ta không ưa lại cứ vỗ vai, vỗ lưng ta... rồi buông ra những tiếng mày, tao suồng xã mỗi lần gặp mặt.
Ngay cả giữa những người bạn thân với nhau, thì một sự "hồn nhiên" quá đáng cũng có hại nhiều hơn là có lợi.
Tế nhị không bao giờ là sự giả dối, thủ đoạn, những cái mà người ta khinh ghét nhất.
Giữa tế nhị với sự khôn vặt, giả dối có một lằn ranh nhất định. Tính tế nhị đi liền với sự chân thành và lòng tôn trọng người khác.
Người tế nhị cũng là người khiêm tốn. Không kín đáo đến mức khó hiểu, biết im lặng khi cần thiết. Không xúc phạm đến lòng tự trọng của người khác, cũng không tò mò thóc mách, không chế giễu người khác trước mặt cũng như sau lưng. Ngược lại, tế nhị cũng không phải bày tỏ lòng quan tâm quá mức cần thiết.
Có những cái vặt vãnh mà ta đừng nên xem thường, như không nên tự tiện lục túi, đọc trộm nhật ký và lưu bút, thư riêng…
Nhưng tuyệt nhiên tế nhị không đối lập với tính nguyên tắc, không đối lập với lòng can đảm đấu tranh bảo vệ chân lý, lẽ phải, đặc biệt là đối với những vấn đề lập trường, quan điểm sống, quan điểm đạo đức.
Cần phải biết phản ứng đúng lúc đối với những điều xúc phạm con người - vì đó cũng là một sự tế nhị với yêu cầu cao nhất. Chúng ta cần có sự tế nhị mang tính nguyên tắc chứ không cần sự tế nhị bao che, giản đơn.
Con người tế nhị bao giờ cũng mang vẻ đẹp của lòng nhân hậu, tinh thần cao thượng và sự hiểu biết giàu có trong đời sống.
Subscribe to:
Posts (Atom)